Ngày nay, không ít những người đi du lịch, thay vì thưởng thức, quan sát và học hỏi, họ đi để thỏa mãn mong muốn chụp những bức ảnh thật đẹp, đăng lên mạng xã hội và “nuôi” những chiếc like ảo hàng ngày. Bởi thế mà không ít trường hợp những người trẻ, sẵn sàng chi cả tháng lương chỉ để vào những khách sạn xa hoa hay đi đến những quán ăn “sang chảnh” dù biết bản thân không phù hợp…
Có vô vàn những định nghĩa về du lịch. Với Mỹ An, một cô nhân viên kế toán 27 tuổi cho rằng du lịch là cách để chúng ta thể hiện bản thân mình với thế giới qua những bức ảnh lung linh đăng tải trên trang mạng xã hội, và sẽ chẳng có ý nghĩa gì khi đi du lịch mà chẳng đem về nổi một vài bức ảnh đẹp đẽ. Hay sẽ thật tệ nếu những bức ảnh không nhận được nhiều tương tác từ bạn bè. Bởi thế mà những chuyến đi của An luôn được chuẩn bị thật kỹ lưỡng và tốn nhiều công sức. Thế nhưng, trong chuyến đi Phú Quốc đón sinh nhật tuổi 27, cô gái Mỹ An đã nhận ra được những bài học quý giá về du lịch.
Như thường lệ, vào mỗi năm khi tới dịp sinh nhật, An thường chọn cho mình một chuyến đi chơi xa, ở một khu resort hoành tráng, ăn những món ăn sang chảnh và tổ chức một bữa tiệc thật lung linh. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như sau những bức ảnh xinh đẹp với hàng nghìn tương tác ấy là một cô gái dành cả tháng để ăn mì gói, cày cuốc công việc suốt đêm và thậm chí vay mượn để trang trải cuộc sống. Dù đã có một vài lời khuyên từ những người bạn thân, nhưng An luôn gạt đi và cho rằng mỗi người chỉ có một tuổi trẻ, vậy nên việc làm những điều mình thích là điều vô cùng bình thường.
Năm nay An chọn Phú Quốc là điểm đến của mình. Mất vài ngày để nghiên cứu những địa điểm mà các “Hot Face” trên mạng xã hội đề cập, cuối cùng thì An chọn cho mình một resort sang chảnh, nơi có những góc cảnh giúp An có thể tạo ra những bức ảnh tuyệt vời. Dù không phải người mẫu hay nhân vật nổi tiếng, nhưng mỗi chuyến đi, An đều chuẩn bị rất kỹ từ trang phục đến các phụ kiện đi kèm. Mỗi chuyến đi là một trang phục mới, vì Trang sợ “mọi người nghĩ mình không có quần áo để mặc”, nên Trang chi rất nhiều tiền cho thời trang. Trên chuyến bay hơn hai tiếng từ Hà Nội vào Phú Quốc, cô nàng đã tưởng tượng ra hàng trăm những bức ảnh “sống ảo” của mình và thi thoảng bật cười khi nghĩ đến những bình luận khen ngợi và hàng ngàn tương tác. Thậm chí, An còn đặt mục tiêu bức ảnh đón tuổi 27 của mình sẽ nhận về 2.700 lượt thích.
Khi đặt chân tới resort, An vội vàng mở điện thoại ra để Livestream hành trình đi từ cổng chào đến lúc “unbox” phòng ngủ của mình. Suốt chuyến đi, An không rời chiếc điện thoại của mình nửa bước cho đến khi ngủ quên trên chiếc ghế sofa của phòng. Căn phòng đẹp và rộng được trang trí theo phong cách Châu u, có phần cổ điển và sang trọng với những họa tiết trang trí vô cùng tinh tế, nhưng có lẽ An không để ý điều này hoặc chẳng còn thời gian để quan sát và ngắm nghĩa những chi tiết nhỏ bé – những thứ khiến cho căn phòng trở nên đắt đỏ và khác biệt. Bởi lẽ, sự lựa chọn của An xuất phát từ “sự lựa chọn của mạng xã hội”.
Ngày đầu tiên trong chuyến du lịch, An tham gia một tour hướng dẫn du lịch trong đoàn gồm 15 người từ khắp nơi trên mọi miền đất nước. Trên chuyến xe đi tới những địa điểm nổi tiếng, người hướng dẫn viên du lịch có kể cho mọi người nghe về lý do tại sao anh chọn làm du lịch và có đặt một câu hỏi cho mọi người: “Mọi người có được gì sau mỗi chuyến du lịch?” Một câu hỏi hay và rất nhiều câu trả lời thú vị.
Cô gái đầu tiên xung phong trả lời có tên Thảo Trang, cô chia sẻ: “Tôi có “chất liệu” – chất liệu để tạo nên những con chữ ý nghĩa và những bài viết sâu sắc. Chất liệu của tôi là những câu chuyện của mọi người ở mỗi nơi tôi đặt chân đến, là câu chuyện về cậu bé hiếu học vùng cao ngày ngày đi 10km đến trường, là câu chuyện về những người làm taxi phải rời xa quê hương mấy chục năm trời, là câu chuyện nghề về sự vất vả và nguy hiểm của những ngư dân, v.v. Du lịch cho tôi cơ hội được nhìn thấu những gam màu của cuộc sống, để tôi thấy yêu và trân trọng những gì tôi có hiện tại”.
Một người khác, một người đàn ông trung tuổi: “Du lịch gắn kết gia đình tôi. Chúng tôi cất những chiếc điện thoại trong một chiếc tủ được khóa chặt và dành thời gian để tâm sự, sẻ chia, để tìm hiểu và cùng nhau khám phá những điều tuyệt vời của cuộc sống”. Một cánh tay khác giơ lên, là từ một cậu bé chừng 10 tuổi:
“Du lịch giúp cháu thêm yêu thiên nhiên và có ý thức bảo vệ môi trường hơn ạ”.
“Du lịch còn để tận hưởng, giải tỏa căng thẳng và là phần thưởng cho sự cố gắng nữa”.
“Du lịch để làm giàu cho kinh tế đất nước…” v.v.
Rồi bỗng dưng An cũng tự hỏi mình “Mình có được gì sau những chuyến du lịch này?” Là những bức ảnh với hàng ngàn lượt yêu thích trên mạng xã hội? Hay là những ngày ăn mì gói qua bữa và ôm bụng vì đau dạ dày? Hay là những lần lo lắng và buồn bực khi đọc được một bình luận tiêu cực từ ai đó? Hay là những lần tức giận vô cớ với bố mẹ vì bị nhắc nhở về việc dùng điện thoại quá nhiều? v.v. Mỗi lúc, trong đầu An lại hiện lên vô vàn những suy nghĩ, những câu hỏi khiến tâm trí cô rối bời…
Trở về căn phòng trong khu nghỉ dưỡng, An thấy choáng ngợp và lòng nặng trĩu giữa không gian rộng lớn và yên lặng. Những ánh nến lung linh và những đóa hồng kiêu kỳ vốn là khung cảnh mà An hình dung sẽ có trong bức ảnh “2.700 lượt thích” của mình, nhưng giờ đây lại trở nên nhạt nhẽo khiến An chẳng muốn cầm điện thoại lên chụp. Rồi một tiếng gõ cửa từ nhân viên phục vụ, An mở nhẹ cánh cửa để đón bữa tối đã được chuẩn thịnh soạn. Một bữa tối theo phong cách châu u sang trọng và cao cấp, thứ mà có thể khiến An có những bức ảnh đón nhận hàng trăm lời bình luận khen ngợi, ghen tị. An nhìn xung quanh bàn ăn, rồi thầm nghĩ: “Mình không ăn được thứ gì trong này…” Cô nhớ đến những món ăn mẹ làm, nhớ cảm giác háo hức đợi bố về đón sinh nhật….
Và rồi thông báo tin nhắn vang lên, là tin nhắn của bố gửi cho An. Đó là những dòng tin chúc mừng sinh nhật kèm theo bức ảnh hồi An 15 tuổi đi du lịch cùng cả nhà: “Chúc mừng sinh nhật 27 tuổi của con gái. Chúc con mãi là cô bé vui cười và thoải mái như cô bé 15 tuổi này”. Màn hình ướt nhòe vì nước mắt An rơi. Cô nhớ lại những ngày còn nhỏ, những ngày cô háo hức khi cả nhà chuẩn bị đi du lịch. Chẳng có sự chuẩn bị cầu kỳ, cũng chẳng cần phải ngồi trên chiếc ghế hạng sang hay một khách sạn đắt đỏ, nhưng cô bé đã vui sướng và hạnh phúc biết bao. Những chuyến đi được thả mình vào thiên nhiên, được cùng bố khám phá các con vật, các loại cây cỏ, được mẹ cho ăn những món ăn lạ miệng, v.v.
Sau một hồi suy nghĩ, An quyết định mở điện thoại, book một chuyến máy bay sớm nhất để trở về nhà với gia đình. An đặt vội một chuyến du lịch đi Đà Nẵng cho cả nhà, rồi An sẽ trở lại với cô bé Mỹ An lúc 15 tuổi, đam mê khám phá thiên nhiên, thoải mái tự do không cầu kỳ, không câu lệ. An sẽ cùng bố bàn luận về văn hóa, về lịch sử, về con người và cùng cả nhà bình phẩm những món ăn ở những miền đất khác nhau. Thêm vào đó, An cũng không quên đăng ký cho cả nhà gói Bảo hiểm tai nạn của Bảo Việt An Gia để bảo vệ sức khỏe cho cả nhà và an tâm hơn trên mỗi hành trình “xê dịch”.
Mỹ An ở tuổi 27, du lịch là để “làm dày” vốn sống, “bơm đầy” sự tích cực cho tinh thần, sức khỏe và “làm vơi đi” những mệt mỏi, áp lực của cuộc sống để chúng ta có thể tiếp tục hành trình phát triển bản thân.
00