“Cuộc sống cũng giống như một chuyến tàu lượn, với những đoạn lên cao và những điểm cực thấp, chỉ cần bạn mở to đôi mắt trong suốt cuộc hành trình, bạn sẽ thấy mọi thứ hoàn toàn xứng đáng” (*)

cot moc dau tien len doc

Xin chào mọi người, tôi là Rushi một hình thái được tạo nên từ những nỗi buồn và sự thống khổ của thế gian. Tôi không có hình thể nhất định, tôi chỉ là một khái niệm và tôi tồn tại trong tất cả mọi người. Hôm nay, là một ngày bình thường của cô chủ cũ của tôi – Nin, một cô gái Nhật hiện đang có cuộc sống khá ổn định và bình yên ở ngoại ô Sài Gòn. Cô ấy đang có một ngày nghỉ tại công viên và đang ngồi viết nhật ký về cách mà cô ấy đã dùng Ikigai để nói lời tạm biệt với tôi, người bạn đã gắn bó với cô ấy suốt 25 năm.

Ikigai trong ngôn ngữ của chúng tôi có nghĩa là đáng (gai) sống (Iki). Hẳn các bạn cũng thắc mắc rằng liệu tôi có buồn không khi phải chia tay con người, đặc biệt là tạm biệt với nguồn “thức ăn” cảm xúc của họ. Thực ra, tôi không được hình thành để có cảm xúc, khi rời khỏi vật thể này tôi vẫn sẽ có những vật thể khác để gắn bó, và quan trọng hơn hết sứ mệnh của tôi khi đến với thế giới này là để giúp con người nhận ra những giá trị hạnh phúc chân thật trong họ.

sống đáng nghĩa là gì

Khi tôi rời đi, đồng nghĩa với việc con người đã thành công tìm thấy những giới hạn của bản thân và những điều đã kìm kẹp làm họ u sầu và lo lắng. Nói đơn giản hơn là họ đã được giải thoát khỏi tôi, và sau đó tôi lại tiếp tục cuộc hành trình của mình. Đây chính là quá trình Nin bắt đầu ý nhận ra, cô phải thay đổi và thực sự là người cầm lái chuyến tàu của mình lên dốc của hành trình phá vỡ định kiến của bản thân.

cột mốc thứ hai chạm đỉnh

Để chạm được đỉnh cao của chuyến tàu lượn, Nin bắt buộc phải xác định được điều gì đang kìm hãm mình. Nin đã từng tâm sự với tôi khi tôi vẫn còn là một phần trong nội tâm cô ấy, trước đây cô ấy đã cho tôi ăn rất nhiều cảm xúc tiêu cực bằng cách tự tạo những định kiến trong đầu mình do chịu sự ảnh hưởng từ những người xung quanh. Cô ấy hoàn toàn mất đi ý thức về lượng thông tin mà mình đang tiếp nhận và cả cách cô phản ứng thụ động với chúng.

Các định kiến đã được hình thành từ khi Nin còn bé và tạo ra một niềm tin vô thức trong Nin. Ví dụ như tôi vô dụng, tôi vụng về, cuộc sống thật nghiệt ngã,… Những niềm tin này đã giúp tôi đồng hành cùng cô ấy trong một thời gian dài và ngăn cô ấy sống theo cách riêng của mình. Trong suốt thời gian tối tăm đó, Nin không dám lại gần người khác vì cô ấy nghĩ mình nhút nhát, Nin không thử cố gắng sống hết sức mình vì cho rằng cuộc đời vốn dĩ đã khắc nghiệt.

sống hết mình với đam mê

Trong nội tâm Nin không thiếu những lần xung đột bởi những định kiến do chính cô ấy vẽ nên và tự ám ảnh chính mình. Mỗi ngày, tôi thấy mình được lớn dần bởi việc hấp thụ các năng lượng được tạo nên từ luồng suy nghĩ giới hạn trong Nin, bọn chúng có thể là:

“Thật tồi tệ, mình không làm được gì nên hồn cả” hay “Công việc này thật tuyệt nhưng chúng chẳng dành cho mình đâu”. Và hậu quả của việc cô ấy tự cho mình là yếu kém đã khiến cô nhường cơ hội trở thành một nhà báo có thu nhập cực tốt cho bạn của mình khi thời kỳ blogger đang là một xu hướng cực thịnh hành trong ngành sáng tạo.

Là một người quan sát Nin ở mọi phương diện bên trong, tôi cho rằng chỉ khi Nin ý thức được những gì đang diễn ra bên trong suy nghĩ của mình, cô có thể hoàn toàn thay đổi cục diện cuộc đời và chạm được tới đỉnh viên mãn của chuyến tàu. Thành công đầu tiên của Nin là một lần cô đã hành động chống lại những suy nghĩ tiêu cực đó bằng cách tự nhủ điều trái ngược lại với những niềm tin sai lầm. Cụ thể, nếu cô ấy tin rằng “không nên nói chuyện với người lạ” thì lần sau cô ấy tự nhủ “Có chứ, hãy đến nói với họ đi, điều này giúp cho công việc của bạn mà”.

cột mốc bền vững

Tuy nhiên, việc lên tới cột mốc đỉnh điểm chưa phải là tất cả cho chuyến tàu lượn cuộc sống này. Để động cơ của chuyến tàu luôn trong tình trạng tốt nhất, đảm bảo cho những cú xoay vòng sắp tới tàu không trật khỏi đường ray thì Nin phải học được cách hình thành và duy trì những thói quen tạo ranh giới, hoặc thậm chí là xóa bỏ những định kiến đó bên trong bản thân mình.

Với Nin, cuộc sống từng ngày đang dần cởi bỏ trói buộc của những cảm xúc chênh vênh do định kiến tạo ra đang là những ngày tháng hạnh phúc và tự tại nhất của cô. Mỗi ngày, cô đều dành từ 15 đến 20 phút viết nhật ký để nhận thức những suy nghĩ tiêu cực bên trong của mình. Vào mỗi buổi tối trước khi đi ngủ Nin sẽ ngồi thiền để đi sâu vào bên trong tâm trí, sau đó định vị và xóa bỏ những niềm tin sai lệch trong tiềm thức.

thoát khỏi những bó buộc cuộc sống

Kể từ khi Nin sử dụng Ikigai để hiểu rõ câu hỏi: điều cô ấy thích là gì, Nin thực sực nâng cao sức khỏe tinh thần của bản thân đồng thời cô cũng có thêm nhiều thời gian hơn để tìm kiếm những giải pháp chăm sóc cơ thể của mình. Với cuộc sống ở nước ngoài, Nin muốn sức khỏe của mình được đảm bảo an toàn mọi lúc cho nên cô chọn giải pháp bảo hiểm tai nạn để yên tâm.

Và hãng bảo hiểm mà Nin chọn là Bảo Việt An Gia, vì nó không chỉ giúp cô hệ thống được tài chính cá nhân mà nó còn giúp cô bổ sung thêm một thói quen lành mạnh, nâng cao nhận thức kiểm soát cảm xúc và mọi vấn đề trong cuộc sống hiện tại. Tôi tin chắc rằng, với sự luyện tập hằng ngày với vòng tròn Ikigai, Nin sẽ có đủ sức mạnh để trải nghiệm chuyến tàu lượn thực sự do cầm lái và tạm biệt Nin, cô gái đã ở bên tôi suốt ngần ấy năm để học cách trưởng thành.

tuổi trẻ cô đơn nhưng ấm áp khi trưởng thành

(*) Nguồn: tham khảo tác phẩm “Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông”, tác giả Richard Nicholls

Asset 4@2x

Yêu cầu tư vấn miễn phí

Gói bảo hiểm sức khoẻ Bảo Việt An Gia phù hợp








    Hotline tư vấn: 1800 6307