Bạo hành không chỉ khiến người phụ nữ bị tổn thương về cả mặt tinh thần và thể chất. Phụ nữ khó mở lời trước những nỗi đau bạo lực, họ thường ngấm ngầm chịu đựng và tự an ủi rằng mọi chuyện rồi sẽ qua. Thế nhưng đâu ai biết rằng mọi thứ sẽ càng trở nên tồi tệ nếu ta không dũng cảm cất tiếng tố cáo hành vi bạo lực gia đình, để bản thân kiệt quệ trước những trận đòn thù từ chính người bạn đời.
Nếu thể xác cần ít thời gian để vết thương khép miệng thì tâm hồn mất nhiều thời gian hơn để quên đi vết thương đã hằn sâu trong tâm trí. Chị Nguyễn Thu Hằng đã phải vượt qua quãng thời gian khủng hoảng dài từ cuộc sống gia đình đầy nước mắt.
Chị Hằng trước đây là một nhân viên tài chính giỏi giang, không chỉ biết cách xây dựng kế hoạch cuộc đời, chị còn là người tiết kiệm, vun vén cho gia đình, hàng xóm ai cũng tấm tắc khen ai lấy được chị sướng cả đời. Và rồi chị gặp anh Nguyễn Trung Thành – người làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời của chị. Thành là đồng nghiệp và cũng là người mà chị chọn gửi gắm cuộc đời mình. Với vẻ ngoài lịch lãm và ánh mắt đào hoa, anh đã cướp mất trái tim Hằng ngay từ lần đầu tiên cô gặp anh.
Thế nhưng, Hằng chẳng phải là cô công chúa Lọ Lem trong bất cứ câu chuyện cổ tích nào, cũng chẳng phải nàng thơ trong những bài nhạc tình ca. Hằng chỉ là một cô nàng ngốc ngếch chạy theo hư ảo mà cô tự huyễn hoặc mình.
Từ khi bước vào nhà chồng, Hằng đã nhận ra có nhiều thứ chẳng giống như mình từng tưởng tượng. Mẹ chồng luôn có khoảng cách với cô và xem cô chỉ là một nàng dâu tạm bợ trong chính gia đình. Cũng vì không có tiếng nói chung nên Hằng càng cảm thấy tồi tệ khi chẳng có ai bên cạnh lúc cô buồn nhất, chỉ còn chồng là điểm tựa mỗi khi cô có chuyện cần tâm sự, cần chia sẻ.
Thế nhưng sự chia sẻ ấy chẳng được bao lâu khi càng ngày cô càng cảm thấy sự thay đổi nơi người ở bên cạnh mình. Cuộc sống vợ chồng càng lâu, Thành càng có nhiều biểu hiện kì lạ như đi sớm về trễ và thường xuyên qua đêm ở công ty. Càng tìm hiểu, Hằng càng lo lắng sợ rằng anh sẽ có thấy một người phụ nữ khác và rời bỏ cô. Càng lo, linh tính càng mách bảo nhiều rằng Thành có gì đó giấu giếm và để rồi trong lúc để quên điện thoại, Hằng đã phát hiện ra anh có bồ nhí bên ngoài.
Đau đớn tận cùng trước sự thật phũ phàng, Hằng quyết định sẽ thông báo chuyện này cho cả gia đình chồng. Thế nhưng thứ cô nhận lại chỉ là ánh mắt hờ hững của mẹ và sự khó chịu của Thành. Để rồi khi chỉ còn hai vợ chồng với nhau, Thành “tặng” Hằng một cái tát đầu tiên từ lúc cả hai quen nhau. Anh ta bảo đây chỉ là chuyện bình thường, hãy cố mà chấp nhận và tốt nhất hãy im lặng.
Lần đầu tiên cảm thấy sự thay đổi từ chồng, lần đầu tiên nhìn thấy một mặt khác từ người đầu ấp tay gối đã khiến Hằng vô cùng ngỡ ngàng. Thế nhưng, cô vẫn tự an ủi rằng có lẽ mỉnh đã sai vì đã làm mất mặt anh trước cả gia đình.
Nhưng có lẽ Hằng đã sai khi chọn im lặng và cô cũng đã sai khi đã che giấu những nỗi đau chỉ riêng mình biết. Có lần đầu tiên, anh ta lại bắt đầu có lần thứ hai, thứ ba và lần thứ n. Càng im lặng, nỗi đau trong trái tim Hằng càng loang ra trở thành một vết thương lớn khó lành. Mỗi lần về nhà trong trạng thái say xỉn, và mỗi khi về khuya với ánh mắt hằn học, Thành lại đánh cô bằng những cái tát nổ đom đóm và động tay chân với cô chỉ vì đôi câu Hằng muốn níu giữ hạnh phúc của cả gia đình. Càng gần gũi với chồng, Hằng càng nhận ra anh ta chỉ là một gã tồi ích kỷ, chỉ biết sống cho bản thân và phụ nữ chỉ là thú vui tiêu khiển của hắn.
Hạnh phúc là trang sức lộng lẫy của người phụ nữ thì đối với Hằng, gia đình là xiềng xích, là gông cùm và nỗi đau đớn khi cô phải chịu đựng những nỗi đau về tinh thần lẫn thể xác. Cũng vì thế, bạn bè dễ bắt gặp hình ảnh cô gái tươi trẻ ngày nào tiều tụy với vết bầm tím trên tay chân. Đã có lúc bạn bè cô khuyên Hằng ly dị chồng để đi tìm tự do cho bản thân. Thế nhưng nỗi sợ cô đơn, lo lắng điều tiếng bà con hàng xóm dị nghị đã khiến Hằng do dự. Nhưng càng chần chừ, những nỗi buồn trong cô càng khó lành.
Dù mang tiếng là cô con dâu trưởng trong nhà giàu, dù vẻ ngoài được nhiều người ngưỡng mộ nhưng chính Hằng mới là người hiểu rõ nhất những nỗi đau trong lòng mình. Thời gian càng trôi, Hằng từ một cô gái năng nổ trở thành một người ít nói và u uất hơn. Chẳng còn những buổi hẹn với bạn bè, chẳng còn người nhân viên năng nổ, Hằng thay đổi trở thành một cô nàng buồn rầu đến khó tin. Việc xa cách bạn bè cũng phụ thuộc vào việc những vết thương thể xác từ Thành gây ra cho cô ngày càng nhiều và nỗi buồn trong Hằng càng lớn. Sức khỏe cô cũng giảm sút nghiêm trọng so với trước đây.
Cô đơn tột cùng, cuối cùng cô quyết định trò chuyện với mẹ về những suy nghĩ trong lòng, để rồi cuối cùng bà đã cho cô lời khuyên là từ bỏ cuộc hôn nhân chẳng còn lại gì. Mẹ động viên cô còn trẻ, hoàn toàn có thể xây dựng lại cuộc sống tương lai của mình. Điều đáng sợ nhất là cam chịu để rồi đánh mất cuộc đời của chính mình và hối hận mãi về sau.
Lời khuyên bảo của mẹ như tiếp thêm động lực cho cô. Sau nhiều ngày tháng cam
chịu sống một cuộc sống tù túng, Hằng đã quyết định ly dị Thành và đi tìm tự do của chính cuộc đời mình. Tưởng khó khăn nhưng mọi chuyện dễ dàng hơn cô tưởng rất nhiều. Người chồng tệ bạc ký đơn ly dị ngay lập tức và thản nhiên khoe đã tìm thấy tình yêu mới.
Từ khi ly dị chồng, Hằng cảm thấy cuộc sống của cô đã tự do và thoải mái hơn rất nhiều. Không còn những ngày tháng đầu tắt mặt tối phục vụ gia đình chồng, không còn lo lắng về trận đánh không lý do, Hằng đã trở thành cô nàng vui vẻ và tươi tắn hơn.
Trở lại một cuộc sống vô tư trước đây, Hằng càng phải biết cách tự chăm sóc và lên kế hoạch tốt nhất cho bản thân mình. Không chỉ chăm sóc sức khỏe, cô còn lên kế hoạch chăm sóc tinh thần tốt nhất. Khi tinh thần thoải ái, Hằng biết yêu thương thêm bản thân mình và cuộc sống.
Nhưng chọn sống một cuộc sống tự do cũng đồng nghĩa Hằng phải có những khoản tích lũy vững chắc để đề phòng trước rủi ro. Và cô đã chọn Bảo hiểm nội ngoại trú của Bảo Việt An Gia làm điểm tựa sức khỏe cho mình vượt qua mọi thử thách. Bảo hiểm không những giúp cô chủ động chăm sóc sức khỏe mà đồng thời còn hỗ trợ cô trước mọi rủi ro khó lường trước.