Quyết định trở thành mẹ đơn thân có thể dễ dàng, nhưng khi thực sự mang trách nhiệm vừa làm cha và làm mẹ của con là điều không đơn giản. Tuy nhiên, với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, một điểm tựa tài chính vững vàng và hơn hết là tình yêu bao la dành cho đứa con, những người mẹ sẵn sàng đương đầu với khó khăn.
Trong xã hội hiện đại, chưa chắc nhiều người phụ nữ vui vẻ, chủ động chọn cho mình con đường làm mẹ đơn thân. Bởi, những người quyết định một mình nuôi con đều xuất phát từ hoàn cảnh bị phản bội, đứt gánh hôn nhân hoặc đã từng chứng kiến sự tiêu cực trong hôn nhân gia đình.
Câu chuyện của Nga cũng vậy. Nga quyến rũ và hấp dẫn cánh đàn ông xung quanh chỉ bằng một ánh mắt và bờ môi hờ hững. Một cô gái 29 tuổi căng tràn nhựa sống với sự phóng khoáng trong suy nghĩ, quyết liệt trong hành động, Nga chưa bao giờ thiếu đàn ông bên cạnh. Nhưng đối với cô, cánh mày râu chỉ là trang sức tô điểm cho sắc đẹp của mình.
Chỉ đến khi gặp Hùng, Nga biến thành một người khác. Những lời thề thốt, kế hoạch cho cuộc đời mới được Hùng vẽ ra khiến Nga mê hoặc. Lần đầu tiên, Nga kể về Hùng cho mẹ. Cô biết, mẹ luôn thận trọng với những người đàn ông vây quanh cô bởi mẹ đã một lần đổ vỡ, mẹ không muốn Nga đi theo vết xe đổ của mẹ. Nhưng lần này thật đến mức cô tự hào sẽ dẫn con rể về cho mẹ. Ngôi nhà hai mẹ con cô ở lần đầu tiên sẽ có đôi vai người đàn ông đến gánh vác.
Nga trao cho Hùng mọi thứ mà không hề toan tính, số tiền dành dụm để mở một cửa hàng thời trang cũng đưa cho anh làm ăn. Thậm chí, cô đã mua gói bảo hiểm thai sản để chuẩn bị có con với anh. Chỉ đến khi tận mắt thấy Hùng ôm hôn người con gái khác trong quán cafe, che chắn cho người đó trước cơn thịnh nộ của Nga, cô mới nhận ra đã quá kỳ vọng vào người đàn ông không dành cho mình.
Hùng chia tay trong vỏn vẹn 1 tin nhắn, số tiền dành dụm từng đưa hắn chỉ lấy lại được một nửa cũng không khiến Nga chấn động bằng việc phát hiện mình đã mang thai. Mẹ Nga khóc ngất lên ngất xuống, còn Nga với hai hàng nước mắt chảy dài mà không thể nói thành lời.
Cô chẳng khóc trách số phận, cô cũng không muốn bỏ đứa bé trong bụng vì nó chẳng có lỗi lầm gì. Nga quyết định sinh đứa bé dù mẹ cô khuyên ngăn đủ đường. Nga động viên mẹ: “Ngày xưa mẹ một tay nuôi con lớn khôn một mình, giờ con của con có cả mẹ và bà cùng chăm sóc, nó sẽ hạnh phúc thôi”.
Quyết định giữ lại con, Nga đã nghĩ về những ngày khó khăn sắp tới và tự nhủ chỉ cần mình cố gắng, mọi chuyện sẽ đâu vào đó. Nhưng chỉ đến khi trải qua, Nga mới thấy thử thách lớn tới nhường nào.
Những ngày ốm nghén, đau người, hay đi bệnh viện, Nga chỉ có một mình. Nga phải làm việc gấp đôi, thậm chí gấp ba những người bạn đồng trang lứa để có tiền thu xếp cho cả mẹ và con. Sáng đi làm văn phòng, chiều Nga điều hành cửa hàng thời trang đồ cũ mà cô dày công gây dựng với số vốn ít ỏi. Đầu tắt mặt tối, ăn uống thất thường nên khi đi khám, em bé trong bụng bị thiếu cân, Nga lúc đó chỉ ước sao có một người đàn ông bên cạnh để san sẻ.
Ngày đứa bé chào đời, cũng chỉ có mẹ và Nga bên nhau. Không có thời gian đi tìm nguồn hàng, cửa hàng thời trang buộc phải đóng cửa. Có lẽ nếu không đăng ký bảo hiểm thai sản từ sớm, chưa chắc Nga đã chẳng vượt qua được giai đoạn khó khăn tài chính ấy.
Bé An lớn lên từng ngày trong sự bao bọc một tay làm mẹ, một tay làm đầu bếp, khi thì làm giáo viên, lúc lại là bác sĩ của Nga. Cô vừa là người tâm sự cùng con vào những lúc khó khăn hay bế tắc nhất. Là trụ cột trong nhà, Nga vừa phải tinh tế vừa mạnh mẽ, vừa làm mẹ và cũng làm cha.
Khi bé An bước vào lớp 4 cũng là lúc Nga khai trương cửa hàng thời trang thiết kế mang tên mình. Một hôm đến đón con trễ, cô nhận được cuộc điện thoại của cô giáo. Khi đến nơi, Nga thấy đầu tóc con rối tung, bên cạnh là một phụ huynh với khuôn mặt tức tối. Chưa kịp mở lời, vị phu huynh đã mắng xối xả bé An, yêu cầu bé An xin lỗi vì đánh bạn.
Nhìn con, Nga kiên định nói bé An không bao giờ có hành động bạo lực với bạn. Chắc hẳn người bạn kia đã có lời nói không đúng với con mình. Cô giáo gặng hỏi mãi, hóa ra bé An tức giận vì người bạn kia nói mẹ An hư đốn nên mới sinh ra An không có bố. Nga nắm tay con, yêu cầu vị phụ huynh xin lỗi hai mẹ con mình đàng hoàng mới chấp nhận.
Trên đường về, An hỏi mẹ vì sao mẹ không thắc mắc vì những hành động mà An làm. Lúc này, Nga mới cười nói: “Mẹ tin con gái mẹ hiểu chuyện và yêu thương mẹ. Dù ai nói con không có bố, nhưng con cũng không được bao giờ xem mình thấp kém hơn bạn bè và cư xử tệ với họ. Có như vậy, họ sẽ không bao giờ coi thường con được”.
Nhận cái ôm của con gái, lòng Nga như ấm lại. Trên hành trình sắp tới, cô có bé An luôn đồng hành, là niềm hy vọng, niềm tin và tự hào để cô cố gắng mỗi ngày.
Khác với những gia đình đầy đủ cả bố lẫn mẹ, mẹ đơn thân có thể cô đơn đấy nhưng không mòn mỏi chờ chồng về trong cơn say, có những cái tát nảy lửa khi tranh cãi. Cô đơn, nhưng đêm về vẫn có đứa con bé bỏng rúc vào lòng mẹ, hít hà lẫn nhau để thấy đời vẫn còn yêu thương.
Đơn thân không hẳn là tốt nhưng cũng không còn là vấn đề to tát. Nếu hoàn cảnh bắt những người phụ nữ lựa chọn vừa làm mẹ vừa làm cha, cái ta cần là kiên cường, bản lĩnh, cùng sự chuẩn bị tài chính vững vàng từ sớm để đối diện với những khó khăn như giải pháp bảo hiểm thai sản mà Ngọc đã lựa chọn. Có như vậy, mẹ đơn thân dù một mình nuôi dạy con vẫn sẽ vượt qua được những sóng gió phía trước.