Với nhiều người đang độ tuổi trung niên, thay vì quây quần bên con cháu, họ chọn cách sống riêng, tự chăm sóc bản thân và độc lập tài chính. Chỉ bởi, người cha người mẹ không muốn trở thành gánh nặng cho con và cũng là tìm kiếm tự do, yên bình cho bản thân mình..

cuộc đời của con để con tự quyết định

Câu nói đó cùng khuôn mặt nóng giận bừng bừng của cậu con trai 28 tuổi in dấu trong lòng bà Miên. Trong những năm tháng trưởng thành của Hùng, bà luôn dõi theo và cố gắng uốn nắn để cậu con trai duy nhất không đi sai đường nhưng có lẽ đã đến lúc bà phải lùi lại và để con trai tự mình quyết định.

Ngày đó, bà nhất định để Hùng phải thi vào Học viện Kỹ thuật Quân sự vì bà không muốn con trai trở thành họa sĩ. Đến khi đi làm, bà Miên xin cho Hùng vào một tập đoàn công nghệ lớn nhờ mối quan hệ của bà thay vì làm ở công ty khởi nghiệp nhỏ như nguyện vọng của cậu. Thậm chí, bà thẳng thừng gạt phăng chuyện Hùng muốn cưới cô bạn gái ở tỉnh lẻ chỉ vì không hợp tuổi, nhà không môn đăng hộ đối.

Bao nhiêu năm, dù không thực sự chấp nhận những sắp đặt của mẹ, Hùng chưa bao giờ phản ứng dữ dội với bà Miên. Nhưng lần này, câu chuyện không còn là mẹ quyết vậy con phải nghe lời. Hai mẹ con bà Miên tranh cãi gay gắt, Hùng bỏ ngang công việc hiện tại mà bà dày công thu xếp, xách vali rời nhà trong sự ngỡ ngàng của bà Miên.

hai mẹ con xảy ra tranh cãi

Vài tháng sau, bà nhận được tấm thiệp hồng, trong đó là tên con trai duy nhất của bà và người bạn gái bà một mực từ chối. Trái tim bà vụn vỡ, tất cả những gì bà dày công gây dựng bấy lâu nay cũng chỉ vì con vì cái. Vậy mà điều mà nhận lại chỉ là những cuộc cãi vã không hồi kết, chồng con xa rời. “Cố gắng kiếm tiền cho chồng, cho con, nhưng đổi lại chỉ là chuỗi ngày mệt mỏi, vậy thì cố để làm gì?”, bà khóc lóc tâm sự với chồng.

Người chồng bao năm qua chỉ im lặng, giờ nhẹ nhàng khuyên nhủ bà: “Bà cũng đến lúc cho bản thân nghỉ ngơi rồi. Con cái có cuộc sống của nó, mình đâu thể sống thay mãi được. Điều mình thấy tốt nhưng chưa chắc nó thấy phù hợp”.

tìm lại tự do cho buổi xế chiều

Từ ngày Hùng lấy vợ và ra ở riêng, bà Miên trở thành con người khác. Hàng xóm thấy bà cởi mở và vui vẻ hơn, năng đi tập thể dục vào buổi sáng. Đồng nghiệp tại cơ quan cũng thấy người sếp nhẹ nhàng hơn, không còn những mệnh lệnh áp đặt. Đặc biệt, người ta còn kháo nhau bà đã viêt đơn xin nghỉ hưu đúng tuổi, từ chối lời đề nghị tiếp tục làm cố vấn cho công ty. Đồng nghiệp, bạn bè khi nghe tin đều bất ngờ, một người ham công tiếc việc như bà Miên không thể chịu lùi bước như vậy. Khi có người hỏi, bà chỉ cười: “Tôi ngồi mãi ở đây thì còn ai phát triển được nữa, tre già thì măng mới mọc được”.

Còn 3 năm nữa là đến tuổi nghỉ hưu, bà Miên cùng chồng bàn nhau chuẩn bị sẵn sàng cho việc sống riêng. Sống riêng mà hai ông bà nhắm tới là tìm một căn nhà khang trang ở ngoại ô, ngày cuối tuần về chăm sóc vườn tược, chăm sóc lẫn nhau, thỉnh thoảng đi du lịch, chuẩn bị những khoản tiết kiệm để lỡ có đau ốm thì tự mình trang trải, không phiền đến con cháu.

Bà Miên tìm đến nhà Hùng vào một buổi chiều cuối tuần. Mở cửa chào bà là cậu con trai mà bà từng yêu quý và cô con dâu đang mang bầu. Hùng và vợ ngỡ ngàng, đã 1 năm hai mẹ con chưa nhìn mặt nhau. Bà Miên đến và tặng vợ chồng Hùng cuốn sổ tiết kiệm là của hồi môn cho hai vợ chồng làm ăn. Bà đã bán căn nhà trên phố và mua một căn nhà ngoại ô để hai ông bà về ở. “Mẹ đã sai khi ép buộc con cái phải sống theo ý muốn của mình. Mẹ hy vọng thỉnh thoảng hai đứa về thăm ba mẹ cho vui nhé”, bà Miên nói.

mong một tuổi già an nhiên bên cạnh người thương

Vợ Hùng bật khóc, nắm lấy tay bà: “Mẹ ơi, cho chúng con được xin lỗi mẹ, mẹ đừng đi đâu, hãy để tụi con dọn về ở với ba mẹ, chăm sóc ba mẹ tuổi già”. Mắt bà Miên nhòe đi, ôm lấy người con dâu mà bà suýt từ bỏ.

Bà kể lại, 2 tháng trước, mắt bà đột nhiên mờ và khô rát. Hai tuần lui tới bệnh viên, tiếp xúc và trò chuyện với những bệnh nhân già khác, nghe nỗi niềm của một người nhận tiền trợ cấp của con cái như nhận tiền bố thí, con cái đi làm xa chỉ sống một mình và ngóng trông từng ngày. Tận mắt nhìn thấy nhiều cảnh đau lòng xảy ra khi con cái chăm sóc cha mẹ già, bà nghĩ con cái ai cũng tốt và có hiếu, nhưng khi bố mẹ trở thành gánh nặng hàng ngày thì tình cảm sẽ mai một dần đến mức không còn thấy yêu thương, chỉ còn chịu đựng, khổ sở. Bà Miên chợt hiểu mỗi người đều có cuộc sống riêng, bản thân bà cần sự tĩnh lặng để thư thái, nghỉ ngơi, tự chăm sóc mình để giảm bớt áp lực cho con cháu nếu phải lo cho bà về sau.

Bà Miên đã chọn giải pháp bảo hiểm khám nội trú ngoại trú của Bảo Việt An Gia để hai vợ chồng vừa tích lũy một khoản riêng chăm sóc sức khỏe khi cần thiết, không phiền hà tới con cháu. Đây cũng là một điểm tựa tài chính để hai ông bà duy trì trạng thái tốt cho sức khỏe tinh thần. Việc mua bảo hiểm từ sớm trước khi nghỉ hưu cũng nằm trong kế hoạch chuẩn bị về hưu của bà, giúp bà luôn thoải mái, vui vẻ, khi cần có khoản riêng lo cho bản thân, rủ bạn bè hay đưa con cháu đi du lịch.

Từ khi dọn về căn nhà mới, bà và ông có nhiều thời gian thư thái. Cuối tuần, hai vợ chồng Hùng cũng qua thăm bố mẹ. Nhìn gia đình tìm thấy được tiếng cười và gắn kết, bà Miên thầm biết ơn vì mình đã kịp lùi bước để tìm thấy bình yên trong cuộc đời khi gần tới tuổi xé chiều. Bà thầm nghĩ, cho dù một thời trẻ hoài bão, ngang dọc và vội vã, đến khi về già chỉ cần hai chữ an nhiên mà thôi.

Tuổi trẻ là một món quà của tạo hóa nhưng tuổi già lại là một công việc mang tính nghệ thuật
Footer Line@2x

Yêu cầu tư vấn miễn phí

Gói bảo hiểm sức khoẻ Bảo Việt An Gia phù hợp








    Hotline tư vấn: 1800 6307