Trong lòng thành phố nhộn nhịp, nơi người ta luôn mộng tưởng về một giấc mơ xa vời, vẫn có những người trẻ loay hoay mãi với bộn bề cuộc sống của mình. Ở đó có người trẻ chênh vênh giấu trong lòng một nỗi buồn khó có ai hiểu thấu.

những nỗi buồn trong lòng thành phố

Tôi tốt nghiệp ngành Sư phạm văn năm 2015 và đã đi làm được vài năm. Ngày tốt nghiệp, thay vì nghe lời mẹ về quê dạy ở ngôi trường làng ổn định, tôi lại chọn neo đậu lại ở thành phố xô bồ để tìm lấy một ảo tưởng phồn thị. Bạn bè tôi ngày ấy bảo rằng ngoài làm công ăn lương, nơi thành phố sẽ cho tôi nhiều cơ hội hơn để phát triển và kiếm thêm thu nhập. Nghe bùi tai, tôi chọn ở lại gắn bó với thành phố này một thời gian để kiếm tìm cho một một cơ hội tỏa sáng và nghĩ rằng sẽ chỉ về quê khi đã thấy đủ đầy. Có lẽ khi ấy tôi sẽ lại trở về quê, nơi ngôi nhà tôi đã gắn bó suốt bao năm tháng tuổi thơ, nơi có sự che chở ấm áp của mẹ.

Thế nhưng, mọi điều chẳng bao giờ như tôi đã dự định. Trong thời kỳ vật giá tăng cao, đồng lương chính thức lại chẳng được bao nhiêu khiến cuộc sống của tôi vô cùng chật vật. Cũng vì thế, bên cạnh những giờ lên trường, tôi cũng làm thêm gia sư để kèm cặp thêm cho mấy bạn trẻ mong muốn cải thiện điểm số. Có chút tiền dư dả, tôi gửi hết về quê cho mẹ để trang trải sinh hoạt và cho cậu em tôi đi học. Nguồn thu nhập tăng khiến lòng tôi rất vui, thế nhưng tỉ lệ nghịch với nó, thời gian tôi làm việc ngày càng nhiều.

dạy gia sư kiếm thêm thu nhập

Không chỉ 10 tiếng làm việc trên trường, về nhà tôi còn phải vội vã chuẩn bị tài liệu để tiếp tục dạy thêm. Mệt nhất là khoảng thời gian thi cử, tôi không chỉ phải tăng thời gian ôn luyện cho các học sinh của mình và còn phải dạy thêm giờ khi có yêu cầu. Có nhiều hôm tôi chẳng có thời gian ăn uống và thư giãn bản thân khiến sức khỏe dần kiệt quệ.

Một thời gian dài với lối sống và sinh hoạt như vậy khiến tôi có cảm giác vô cũng mệt mỏi và cảm thấy cuộc đời vô nghĩa đến chán ghét. Những ngày bình thường lê bước trở về căn phòng trọ xơ xác, lòng tôi như chững lại giữa khung cảnh tối tăm và cô đơn đến lạ lùng. Những tháng ngày buồn của lứa tuổi 25, tôi đã tự hỏi rằng mục tiêu của mình là gì? Ý nghĩa cuộc sống của tôi là gì khi nó cứ mãi chơi vơi như thế? Với tâm lý không ổn định, có nhiều hôm được về sớm, tôi lại đi lang thang khắp nơi để tìm chút niềm vui ngây ngô ngày trẻ, thế nhưng tia sáng ấy dường như đã dần tắt hẳn trên con đường tôi trở về.

tia sáng mẹ mang đến cho cuộc sống của tôi

Trở thành một trong những nạn nhân của guồng quay tối tăm trong cuộc sống, tôi có cảm giác như bản thân chẳng mục đích hay ý nghĩa gì. Trong thời gian bị khủng hoảng ấy, tôi cũng gặp phải một số vấn đề về sức khỏe do lối sống không lành mạnh. Thế nhưng để giấu đi sự bất ổn của mình, tôi đều cố tỏ ra vui vẻ và cuộc sống đang vô cùng hạnh phúc mỗi khi mẹ gọi điện đến. Tưởng chừng cuộc sống cứ mãi xoay tròn như thế, cho đến khi cuộc viếng thăm bất ngờ của mẹ đã khiến trái tim tôi vỡ òa vì những cảm xúc đè nén.

mẹ là ánh sáng của con

Đó là một ngày vào đầu tháng 12, khi những cơn gió lạnh mùa đông đang ùa về khắp thành phố. Khi các bạn học sinh đang vùi đầu với những kì thi cử căng thẳng và lòng tôi lại một lần nữa cảm thấy kiệt quệ. Sau một ngày dài làm việc ở trường, khi trở về nhà tôi đã bắt gặp dáng mẹ chờ tôi nơi cửa. Dưới ánh đèn vàng mập mờ của dãy phòng trọ đã cũ, bóng mẹ khệ nệ mang cho tôi nào là rau củ, trái cây nhà trồng khiến lòng tôi bỗng quặn lên một nỗi buồn khó tả.

– “Ôi mẹ, sao mẹ lên thăm mà không thông báo cho con” Vừa phụ mẹ nhấc đồ đạc vào phòng, tôi vừa hỏi với tông giọng bất ngờ.

– “Mẹ có việc lên thành phố, sẵn tiện ghé qua xem cuộc sống của con dạo này thế nào?”

Mẹ lên thăm tôi và ở lại khoảng một tuần, sau đó lại trở về quê với công việc đồng áng. Những ngày tháng có mẹ ở bên khiến tôi như được quay lại ngày trẻ, được mẹ yêu thương và chăm sóc. Có lẽ đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tôi khi về nhà lại có cơm mẹ nấu, lại có mẹ hỏi han. Để rồi, trong những bữa cơm của cả hai, tôi đã chẳng thể nào giấu được mẹ nỗi buồn của mình. Ngày về, mẹ đã viết cho tôi những dòng chữ mà tôi vẫn nhớ mãi

bức thư mẹ gửi con gái ở thành phố

Tôi vẫn nhớ bản thân đã khóc nấc lên khi đọc thư mẹ, và tôi cũng hiểu ra rằng chính mình cần phải mạnh mẽ, chính mình phải biết chăm sóc bản thân để có thể yêu thương gia đình một cách trọn vẹn. Chuyện ấy xảy ra đến nay đã hơn một năm trôi qua, từ khi biết sắp xếp thời gian và lên kế hoạch cho bản thân khiến cuộc sống của tôi tốt hơn rất nhiều. Về sức khỏe tôi đã biết dự phòng bởi bảo hiểm nội trú và ngoại trú của Bảo Việt An Gia để chủ động chăm sóc tốt hơn cho bản thân. Với khoản tích lũy này, mỗi lần có vấn đề về sức khỏe tôi lại được hỗ trợ thăm khám và chữa trị ở những cơ sở dịch vụ tốt nhất. Trong khoản thời gian sắp đến, tôi cũng sẽ tạo một lá chắn tốt nhất cho cả gia đình mình bởi một hợp đồng sức khỏe vững chắc.

Khi những điều khó khăn đi qua, tôi nhận ra rằng dù trưởng thành thì bản thân vẫn là đứa con bé bỏng của mẹ, và vẫn là mẹ mang đến những tia sáng ấm áp cho cuộc sống của tôi.

Asset 4@2x

Yêu cầu tư vấn miễn phí

Gói bảo hiểm sức khoẻ Bảo Việt An Gia phù hợp








    Hotline tư vấn: 1800 6307