“Thời gian đúng là một thứ đáng sợ, nó phủi sạch hết những dấu vết dù êm lành hay tệ hại, chỉ còn lại vết sẹo mờ nhòa chẳng rõ hình hài, về sau cô càng lúc càng ít nghĩ về tất cả những gì dính dáng tới anh, cuối cùng đến cả trong giấc mơ cũng không còn thấy nữa”

dinh menh anh va em

Bài ca chúc phúc hát vang dậy cả Thánh đường hệt như muôn vạn thiên sứ tình yêu đang chúc tụng cho ngày đặc biệt hôm nay – lễ cưới của Hoàng Lâm và Diệu Thảo. Vào thời khắc Thảo tiến vào lễ đường với đôi tay nắm chặt bó hoa cưới, con tim cô thầm biết ơn một người có lẽ cả đời cô sẽ không quên. Dũng – người con trai đã cho cô những giây phút hạnh phúc trong quá khứ, nhờ đó mà cô có những thăng hoa dành cho người cô thực sự trao gửi cuộc đời ngay lúc này.

Cuộc tình khắc cốt ghi tâm nhưng dang dở của Thảo diễn ra vào hai năm trước, khi cuộc đời cô tưởng như chìm đắm trong vũng lầy vì sự đổ vỡ năm 23 tuổi. Trước đó, Thảo đang vùng vẫy thoát khỏi quá khứ u tối của cuộc tình cũ, đó là một mối quan hệ không hôn thú nhưng cả hai đã có với nhau một đứa con chung.

Người yêu cũ của Thảo là một người đàn ông tệ nạn, một con bợm rượu và nghiện bài bạc. Đêm cuối cùng Thảo ở nhà hắn ta là thời điểm hắn lấy hết tất cả số tiền hai người dành dụm được đổ vào những con bài đỏ đen, hắn uống rượu và mắng chửi cô, rồi bán luôn chiếc xe duy nhất để trả nợ. Sự chịu đựng đã lên đến cực điểm, trong đêm cô quyết định cầu cứu hàng xóm, lo liệu được một số tiền vừa đủ rồi ôm con và bắt xe đi Nha Trang – quê hương cô.

thay đổi cuộc sống
em không xứng với tình yêu của anh

Vào một chiều hoàng hôn, ngồi trên một góc nhà gỗ để ngắm vẻ đẹp thơ mộng của biển cả và chiêm nghiệm về hoàn cảnh bi thương của mình, Thảo đâu biết rằng hình ảnh của mình đã lọt vào mắt của một chàng trai trẻ tuổi. Anh ấy tên là Dũng, làm nghề chài lưới ở vùng biển này, hôm ấy đúng lúc anh đang vừa bắt xong một mẻ cá lớn và trao đổi với các lái buôn với giá khá tốt nên quyết định đi dạo bờ biển. Sau cuộc gặp gỡ ngày hôm ấy, cả Thảo và Dũng đã ngầm biết rằng đối phương sinh ra là để dành cho nhau.

Dũng có làn da rám nắng đầy khỏe mạnh, vẻ đẹp được nắng và gió biển tạc vào ấy chính là điều mà Thảo thích nhất ở anh. Ban đầu, do vẫn còn nhiều sự tổn thương từ mối tình trước nên dù có cảm tình với Dũng thì cô vẫn giữ kín trong lòng không thể hiện ra. Nhưng với sự tấn công mạnh mẽ và yêu chiều của anh, cuối cùng, người con gái ấy vẫn cần một bờ vai của một người đàn ông ở bên. Thảo e ngại chấp nhận lời yêu anh vào ngày anh trao tặng cô vỏ ốc ngũ sắc làm vật đính ước.

Những ngày tháng bên nhau chính là những giây phút nước mắt đau khổ của Thảo xưa kia được thay thế bằng những giọt nước mắt của hạnh phúc. Vì Dũng làm nghề biển nên ngày đêm lênh đênh trên sóng nước và cô thì ở đất liền chờ đợi. Do sợ cô sẽ buồn đêm vì không có anh nên anh đều đặn gọi điện hát cho cô nghe và đợi cho đến khi cô ngủ mới thì thầm “chúc em ngủ ngon”. Sau mỗi chuyến đi xa, cả hai đều ngồi trên chiếc thuyền thúng rong ruổi cùng nhau và dừng tại cầu cảng nhìn trăng trên biển, nghe tiếng sóng vỗ dưới chân.

hanh phuc den muon mang

Trái tim của người phụ nữ trong tình yêu vốn đã mong manh như thủy tinh dễ vỡ nhưng từng tinh thể cấu tạo nên miếng thủy tinh ấy lại rắn rỏi và thanh khiết vô ngần. Điều này cũng giống như tâm trạng của Thảo khi yêu Dũng, dù mãn nguyện khi được chìm đắm trong sự yêu thương của anh nhưng tâm trí cô vẫn còn dằn vặt, liệu người đàn bà đã lỡ 1 lần đò như cô có xứng đáng với những hạnh phúc mà mình đang được nhận từ anh.

Hạ quyết tâm thú nhận với mẹ Dũng vì muốn đến với gia đình anh bằng con người thật, nhưng cô như chết lặng khi nhận được một câu nói cay nghiệt từ bà: “Tôi xin cô, hãy buông tha cho thằng Dũng đi. Lấy người đàn bà đã có con riêng thì tôi biết giấu mặt vào đâu với họ hàng”. Giây phút ấy cô chỉ biết im lặng vì tuyệt vọng. Đúng cô sai rồi, sai khi yêu anh lúc mình đã có con riêng, vậy thì hãy để cô chịu đau khổ và buông tay trả lại anh sự tự do trước đây. Anh chắc sẽ quên cô nhanh thôi vì hoàn cảnh cô không xứng đáng có được tình yêu này.

Một lần nữa Thảo lại là một người thất bại, thua đến đau đớn trước phận đời nghiệt ngã. Cô đã lựa chọn chia tay Dũng bằng cách trẻ con nhất là bỗng nhiên biến mất, bỏ số và cắt đứt mọi số liên lạc liên quan đến anh. Cô nghĩ nếu chọn cách tàn nhẫn này để anh nghĩ cô là một người đàn bà xấu xa thì anh cũng sẽ bớt đau, bớt hận.

tam biet nguoi em yeu

Bắt xe về Sài Gòn bắt đầu một cuộc sống mới, Thảo bắt đầu lao vào công việc và tối thì vùi mình vào những cuộc gặp gỡ với bạn bè để cố gắng chôn vùi hình ảnh anh. Cả hai yêu nhau là vậy nhưng lại chọn dằn vặt nhau bằng một cách nghiệt ngã nhất, anh chìm đắm vào những cơn say bí tỉ và không ngừng tìm kiếm bóng hình người con gái nhỏ đã từng trong vòng tay anh. Còn cô lại đè nén nỗi nhớ sau bộn bề cơm áo những trái tim lại khát khao Dũng khi bắt gặp một bóng hình giống anh.

Có những người yêu nhau cuối cùng cũng sẽ trở về bên nhau sau khi đã ngược xuôi ngang dọc giữa biển người mênh mông, nhưng có những cuộc tình “day dứt” lại là cái kết hợp lý nhất. Những ngày tháng dằn vặt của Thảo dần đi đến những ngày tháng cuối cùng khi cô tận mắt nhìn thấy anh bế con trên tay ngày cô về Nha Trang tìm gặp anh. Mọi thứ mờ đi trước mắt cô, lòng cô vang lên câu nói “Em xin gởi tình này ở lại. Để bước về phía bờ, lòng nhẹ tênh như con thuyền vừa đi qua giông bão”.

Nhiều năm sau này khi nhìn lại, có lẽ cô cũng muốn gửi cho anh ấy một lời cảm ơn, vì phải có giây phút nghiệt ngã ấy mà cô mới tìm được hạnh phúc của cô bây giờ. Đối với 2 người đã từng xuất hiện trước Lâm, cô muốn cho chúng trở thành kỷ niệm đẹp nhất. Thảo nhận ra, thực chất mỗi người đến với nhau là lúc phù hợp nhất với nhau vào thời điểm đó. Ngày ấy cô còn non trẻ, Dũng cũng chưa đủ trưởng thành, họ đến với nhau bằng chất tình cảm chân thật nhưng ngô nghê. Và chẳng phải ai cũng cần có một quá khứ đủ khổ đau và đắng cay để trưởng thành hay sao.

hạnh phúc đến muộn nhưng rất trân quý

Hiện tại, Lâm và Thảo cũng chuẩn bị bắt đầu một cuộc sống hôn nhân sau đám cưới lãng mạn tại nhà thờ. Cô dự định sẽ tặng cho anh món quà, tượng trưng cho ý muốn nói tình cảm cô dành cho anh cũng quý giá và cần được bảo vệ như sức khỏe của anh vậy. Và giải pháp tốt nhất cô nghĩ đến là sẽ mở thẻ bảo hiểm để có một quỹ dự phòng cho những sự kiện sức khỏe bất ngờ.

Cô có một số bạn bè làm trong ngành y tế và được giới thiệu về bảo hiểm nội ngoại trú Bảo Việt An Gia vì có chính sách bảo lãnh rất tốt cho người nhà với chi phí hợp. Không những thế bảo hiểm còn rất tiện dụng cho những trường hợp ốm lặt vặt mà anh dễ mắc phải khi trời mưa đến. Vì thế cô rất ưng ý và dự định sẽ mua bảo hiểm này dành cho gia đình nhỏ của mình. Cô tin rằng, với sự chấp nhận những giá trị của bản thân sau đau thương sẽ là cách khiến cô biết trân trọng những điều ở hiện tại.

(*) Hóa ra anh vẫn ở đây – Tân Di Ổ

Footer Line@2x

Yêu cầu tư vấn miễn phí

Gói bảo hiểm sức khoẻ Bảo Việt An Gia phù hợp








    Hotline tư vấn: 1800 6307