Khi còn trẻ, ai cũng mong được lớn lên thật nhanh để được vượt thoát khỏi vòng tay ba mẹ. Nhưng đến khi trưởng thành, nhiều người lại chỉ muốn nhỏ lại vừa vòng ôm của mẹ cha. Những chiếc mặt nạ người lớn đeo mỗi ngày giấu đằng sau là những giọt nước mắt và rắn rỏi mà cuộc đời nhào nặn. Bạn có bao giờ tự hỏi, mình đang lạc lối trong thế giới của người trưởng thành.
Là người con quê xứ dừa Bến Tre, Như Lan từng vô tư lự trước mọi khó khăn trong cuộc sống. Thời sinh viên, Lan luôn thể hiện sự tự tin trước đám đông với nụ cười tươi tắn, ấp ủ giấc mơ một ngày sẽ trở thành cô nhân viên tài ba, kiếm thật nhiều tiền để đi du lịch hay mua sắm những thứ đắt đỏ cho bản thân. Học đúng ngành mình muốn, cuộc sống không hề mang gánh nặng tài chính, mỗi ngày đến trường của cô luôn là những ngày tươi đẹp.
Thế nhưng, khi ra trường và bắt đầu thích nghi với môi trường mới, cô gái vô tư ngày nào trở nên khó hòa nhập và bị động. Không còn những ngày nhẩn nha lên giảng đường học bài, rảnh thì tám cùng đám bạn, Lan chạy ngược chạy xuôi đi phỏng vấn tìm việc. Sự tự tin của Lan dần héo mòn trước những lời từ chối của nhà tuyển dụng.
“Em không đủ kinh nghiệm làm việc, em còn yếu kĩ năng ở mảng…” là những lời nhận xét quen thuộc Lan nhận được. Nhìn bạn bè đồng trang lứa đang hối hả làm việc, thể hiện bản thân, bị bỏ lại ở vạch xuất phát khiến Lan bồn chồn và lo âu cho tương lai.
Có những đêm cầm tấm bằng Đại học, Lan chỉ muốn giấu thật sâu và quay về quê hương, tìm một công việc tạm bợ để làm. Nhưng khi nhớ tới khuôn mặt rạng rỡ của ba mẹ biết tin con gái đỗ Đại học, lời hứa với đám bạn cùng trụ lại thành phố và ước mơ còn dang dở khiến cô lại nhủ lòng cố thêm một lần nữa.
May thay, hơn 6 tháng sau khi ra trường, Lan tìm được công việc ở vị trí nhân viên hành chính. Dù mức lương không cao và phải làm công việc không đi đúng con đường bản thân lựa chọn, nhưng sẽ là điểm tựa cần thiết để cô gái trụ lại ở thành phố. Dù vậy, những con sóng cuộc đời xô tới bất ngờ cuốn đi những nhiệt huyết và hy vọng của Lan, một người trẻ mới chập chững bước vào thế giới của người lớn.
Do chưa bắt nhịp được với đồng nghiệp và môi trường làm việc mới, Lan lúng túng xử lý trong khi khối lượng công việc nhiều, Lan thường phải tăng ca đến tối mịt để hoàn thành. Không những vậy, Lan cũng gặp khó khăn khi làm quen với đồng nghiệp nên cô không dám hỏi han để xin kinh nghiệm. Sự nghiêm túc, lạnh lùng, thờ ơ của họ khiến Lan cảm giác vô cùng lạc lõng. Nỗi chán nản khiến cô muốn đi tìm công việc mới nhưng sự sợ hãi lại khiến Lan không dám bước tiếp.
Chới với chạy theo công việc với áp lực luôn thường trực, Lan cảm thấy thụt lùi so với trước kia. Chưa từng đối mặt với tình trạng hiện tại, cô gái yếu đuối loay hoay tìm lối ra nhưng không một bàn tay với ta giúp cô đứng dậy. Lan chìm trong sự chán chường, tìm niềm vui trên mạng xã hội và nghĩ về những ước vọng mãi chưa thành hiện thực. Xem những thước phim ngắn trên Youtube, nhìn thấy cuộc sống vui vẻ người khác, Lan càng thất vọng về bản thân.
Nghĩ về quá khứ, Lan lại càng thấy hối tiếc những gì đã qua. Cũng vì thế, Lan như một đứa trẻ không thể lớn, mãi mơ mộng về giấc mơ của mình. Sự chán nản đôi lúc thôi thúc Lan trở về quê sống cùng bố mẹ, thế nhưng đồng thời cô cũng sợ trở thành gánh nặng cho họ. Sự niềm nở của tuổi trẻ, giấc mơ ngày xưa biến đâu mất, nếu giờ đây ai gặp lại có lẽ cũng không nhận ra cô gái Như Lan nhiệt huyết ngày nào.
Vì tâm trạng không cải thiện, Lan tìm niềm vui bằng cách vung tiền vô tội vạ. Có bao nhiêu tiền cô đều dành cho việc mua sắm vô bổ và những cuộc đi chơi cùng bạn bè cũ. Những cuộc đi chơi kéo dài tới 1-2h sáng. Hôm sau, Lan vào công ty với vẻ mặt bơ phờ, công việc cũng không đảm bảo chất lượng. Lối sống kém lành mạnh kéo dài, sức khỏe của cô cũng gặp nhiều vấn đề đáng lo ngại. Thế nhưng thấy chúng không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống, Lan mặc kệ và tiếp tục làm theo ý muốn của mình.
Tưởng chừng bóng tối cứ mãi nuốt chửng cô gái nhỏ, một sự việc xảy đã khiến Lan thay đổi rất nhiều. Hôm ấy, đang ở công ty, Lan thấy cuộc gọi từ gia đình. Tiếng điện thoại rè rè, Lan nghe giọng mẹ nức nở nói bố bị tai nạn trên đường đi làm. Nghe tin ấy, Lan cảm giác như thế giới của cô sụp đổ. May mắn, bố cô chỉ bị thương ở chân và không có gì nghiêm trọng nhưng nhìn khuôn mặt gầy gò của bố mẹ, và những nỗi lo của họ, Lan cảm thấy xấu hổ với con người hiện tại và hành động bản thân đã làm. Bố mẹ đã dành cả tuổi trẻ để nuôi nấng và dạy dỗ cô, đến khi trưởng thành Lan lại không giúp đỡ gì cho họ mà còn khiến cuộc sống tồi tệ hơn.
Xách balo trở về thành phố, Lan quyết tâm thay đổi cuộc sống của mình, và cô sẽ chính là người giúp bố mẹ có một cuộc sống thoải mái hơn.
Nhận ra được vấn đề bản thân mình đang gặp phải, Như Lan quyết định sắp xếp lại cuộc sống của bản thân. Đối với công việc, dù vẫn còn nhiều áp lực, nhưng Lan đã chủ động hơn với khó khăn của mình. Vượt qua rụt rè và nỗi sợ hãi trước kia, Lan cố gắng thay đổi để phù hợp hơn với môi trường mới.
Lan cũng nhận ra giờ giờ đây cô chẳng còn là cô bé ngây thơ trước kia, chẳng còn có thể vô tự lự trước cuộc đời. Bước ra khỏi vòng tay bảo bọc của bố mẹ, Lan dần phải trưởng thành và biết tự chăm sóc cho bản thân cùng gia đình. Có lẽ những khoảng thời gian tươi đẹp trước kia chỉ còn là ký ức đẹp và cô nên tiếp tục sống cho hiện tại và tương lai chứ không phải cứ mãi u hoài về quá khứ.
Khi quyết định thay đổi và chẳng còn là cô gái không chịu lớn, công việc của Lan có những tiến triển đáng mừng. Khi cuộc sống ổn định hơn, Lan dành một khoản chi phí để phát triển bản thân và chăm sóc sức khỏe cho bố mẹ. Sau khi tìm hiểu, Lan chọn tham gia gói bảo hiểm Bảo Việt An Gia cho bố mẹ. Đứng giữa những sự lựa chọn, Lan nhờ sự trợ giúp của các chuyên gia dày dặn kinh nghiệm và quyết định chọn mua gói bảo hiểm thăm khám nội trú và ngoại trú là món quà sức khỏe cô dành tặng cho gia đình mình.
Với giải pháp bảo hiểm này, bố mẹ cô cũng không còn phải lo ngại về các vấn đề sức khỏe, đồng thời họ cũng được hỗ trợ chi phí thăm khám tốt nhất khi bất ngờ có rủi ro xảy đến. Khi ấy, Lan cũng thêm vững tâm hơn để đối mặt với những chông gai của cuộc sống phía trước. Sự việc xảy ra cũng đã khiến Lan thay đổi, và cô nhận ra đôi lúc dù không muốn nhưng ta cũng cần phải trưởng thành vì gia đình và cuộc sống.