Nếu tình yêu chỉ đơn giản làm cảm giác nhớ nhung, mong chờ để được gặp một người thì hôn nhân lại là một kỹ năng cần được học, đòi hỏi cả hai phải đủ yêu thương, tha thứ, thấu hiểu để có thể cùng nhau vượt qua sóng gió cuộc đời.

hành trình nàng tiểu thư đi làm chàng hoàng tử

Sinh ra trong một gia đình khá giả có cha mẹ làm giám đốc của một công ty lớn trong nước, từ nhỏ cuộc sống của Minh Thư đã quen với nhung lụa. Có lẽ vì là con gái rượu luôn được bao bọc nên tính cách Thư có phần cung cách, tiểu thư, nhưng tính cách ấy dường như chưa bao giờ gây trở ngại với cô bởi lẽ những người xung quanh Thư, ai cũng cho đó là giá trị của một cô gái.

Khi đến tuổi trưởng thành, Thư xin vào làm tại một công ty con thuộc tập đoàn của cha ở vị trí nhân viên kinh doanh. Mang tiếng là “con gái sếp”, Thư luôn nhận được sự hỗ trợ nhiệt tình của đồng nghiệp nhưng đâu đó vẫn tồn tại sự è dè của mọi người đối với sự hiện diện của mình khiến Thư cảm giác bị cô lập trong môi trường văn phòng. Chính vì vậy, dù đã làm việc ở đấy đã được hơn 2 năm nhưng Thư vẫn chưa kiếm được người bạn tâm giao nào, và người yêu thì lại càng không.

cô gái trẻ đi tìm tình yêu

Vào một ngày cuối năm, Thư nhận được thiệp mời tham gia tiệc tất niên của công ty. Thở dài, Thư gấp tờ thiệp lại hồi tưởng về những chuyện trước đó. Năm ngoái cô cũng từng được mời tương tự nhưng kết quả nhận lại chỉ là cảm giác lạc lõng giữa chốn đông người. Nghĩ đi nhưng cũng nghĩ lại, biết đâu lần này sẽ khác thì sao. Biết đâu cô sẽ kiếm được những người bạn tốt, phù hợp với cô. “Cứ đi thử lần này xem sao” – cô tự trấn an trong khi chẳng hay biết chính quyết định này đã thay đổi cuộc đời Thư.

Không để quá khứ lặp lại, lần này Thư chủ động gặp gỡ chào hỏi mọi người trong buổi tiệc. Cô cố gắng thích ứng với môi trường hoạt náo nơi đây nhưng có vẻ sự nhộn nhịp chốn tiệc tùng không thích hợp với người thanh lịch như Thư nên chỉ không lâu sau, cô dần trở nên đuối sức và mọi người cũng dần tản ra để tham gia những cuộc nói chuyện thú vị hơn. Dựa vào một góc tường nhìn đồng nghiệp xung quanh cười nói rôm rả, lòng Thư có chút cô đơn, cô không biết bản thân đã làm gì sai, là bản tính tiểu thư hay vì các nhãn “con gái sếp”?

tình yêu không rủ cũng tới

Đang chìm đắm trong những suy nghĩ tiêu cực ấy, một tiếng gọi khiến Thư giật mình quay về thực tại. Ngước mặt lên, Thư bỡ ngỡ nhìn người đứng trước mặt mình. Đó là một người đàn ông trẻ, ăn mặc bảnh bao với khuôn mặt hiền lành và nụ cười tỏa nắng khiến tim Thư bỗng chốc hẫng đi một nhịp. Khác với những người ngoài kia đang tận hưởng không khí nhộn nhịp, anh nhẹ nhàng đến bên Thư khi trông thấy cô lạc lõng giữa dòng người.

Anh tự giới thiệu mình tên Khải, vừa nhận chức trưởng phòng công nghệ ở công ty được một tháng. Cả hai đã có khoảng thời gian trò chuyện rất thoải mái cùng nhau. Nhờ cách nói chuyện hài hước nhưng không kém phần duyên dáng khiến cho Thư bật cười không ngớt và nỗi cô đơn cũng vì thế mà biến mất. Trong một khoảnh khắc nhìn thẳng vào đôi mắt tinh anh của Khải, Thư bất giác nhận ra có lẽ đây chính là “bạch mã hoàng tử” dành cho mình.

Khi buổi tiệc kết thúc, anh và cô tạm biệt nhau trong quyến luyến. Trước lúc ra về, anh vừa kịp xin được số của Thư để cả hai tiện bề liên lạc. “Hẹn gặp em trong tin nhắn tối nay nhé”, lời nói dịu dàng cùng nụ cười thẹn thùng của anh khiến tâm trạng Thư hồi hộp lạ thường. Cô không ngừng nghĩ về anh, về những thời gian vui vẻ vừa rồi khiến bản thân không tự chủ được mà tủm tỉm cười một mình.

vô tình tìm thấy nhau

Vừa về tới nhà, Thư chạy vội lên phòng để mong ngóng tin nhắn từ Khải. Cô rất muốn nhắn ngay cho anh nhưng lại ngập ngừng sợ anh cảm thấy cô quá chủ động mà đâm ra chán nản. Vậy là cô chờ, chờ phản hồi từ anh, chờ cả cơ hội được trò chuyện cùng anh. Đúng như kỳ vọng của Thư, chỉ sau 30 phút chờ đợi, một dòng tin nhắn ngắn ngủn “chào em, anh đây” đã đủ khiến Thư nhảy cẫng lên vì vui sướng. Cố gắng giữ bình tĩnh, Thư thẹn thùng nhắn lại và đó chính là những dòng tin đầu tiên bắt đầu cho một mối tình đẹp sau này.

Cứ như thế đều đặn suốt 6 tháng trời, cô và anh vẫn thường nhắn tin qua lại xuyên đêm. Dần dần những dòng tin nhắn ấy đã chuyển sang thành những cuộc hẹn riêng và tình cảm giữa anh và cô cũng dần nảy nở. Chỉ không lâu sau đó, anh ngỏ lời yêu cô và cả hai chính thức trở thành người yêu.

Khoảng thời gian quen nhau, cô được dịp tìm hiểu về con người anh. Khác với cuộc sống màu hồng của cô, Khải lớn lên trong một gia đình khó khăn. Cha mất sớm khi anh chỉ vừa 5 tuổi, một tay mẹ nuôi anh khôn lớn từng ngày. Để anh có tiền ăn học, mẹ đã phải bươn chải đủ thứ nghề từ buôn bán đến giúp việc, mong anh mai này có tương lai rộng mở. Thấu hiểu được sự cực khổ của mẹ, anh đã nỗ lực học tập và nhanh chóng trở thành trưởng phòng công nghệ khi tuổi vừa ngoài 30.

Nghe về những nỗi khổ cực mà gia đình anh phải gánh chịu, Thư nể phục sự chịu thương chịu khó của anh mà cảm thấy yêu anh nhiều hơn. Đúng vậy, cô không cần người yêu mình là trâm anh thế phiệt. Cô cần anh, người đàn ông cần cù, biết vươn lên từ hai bàn tay trắng.

đấu tranh cho tình yêu

Sau 3 năm quen nhau, Thư và Khải cảm thấy tình cảm của cả hai đã đủ vững chắc nên cả hai quyết định bàn nhau tiến đến hôn nhân. Cha mẹ Thư khi hay tin con gái đang quen một anh chàng gia không có gia thế thì tỏ ra giận dữ vô cùng. Họ lo sợ đứa con gái yêu quý của mình sau này làm dâu sẽ cực khổ vì vốn dĩ Thư sinh ra trong sự bao bọc yêu thương, sẽ không quen chịu được đắng cay cuộc đời.

Môn đăng hổ đối tuy là quan niệm cổ xưa nhưng nó không hẳn là không có căn cứ, khi được nuôi dưỡng bởi hai văn hóa gia đình khác nhau, sau này sống chung sẽ có xích mích. Nhưng dù có làm mọi cách từ khuyên nhủ đến đe dọa, cha mẹ vẫn không thể làm lay động được tình yêu sâu đậm của Khải và Thư.

kết thúc chuyện tình đẹp bằng đám cưới cổ tích

“Con sẽ không cưới ai ngoài anh Khải đâu”- lời tuyên bố hùng hồn của đứa con gái yêu quý khiến mẹ Thư khóc hết nước mắt trong khi cha chỉ biết nhìn cô lắc đầu. Rít một hơi thuốc trên chiếc tẩu cầm trên tay, ông hướng mắt ra khoảng không vô định: “Thôi đó là số nó chọn. Thằng Khải dù gì cũng có vẻ là người đàng hoàng, chỉ hy vọng hai đứa nó bên nhau hạnh phúc.”

Trước sự miễn cưỡng chấp nhận của cha mẹ, Thư vui sướng ôm chầm lấy Khải. Kết thúc của mối tình đẹp chính là một đám cười thơ mộng như trong cổ tích. Ngày cưới của Khải và Thư diễn ra rất trang trọng tại một nhà hàng lớn trong sự chúc phúc của bạn bè hai bên.

Nhìn thấy Thư xúng xính trong bộ váy cô dâu lộng lẫy khiến Khải dâng trào một cảm xúc hạnh phúc đến tột cùng. Anh nhẹ nhàng tiến đến hôn lên trán cô mà thủ thỉ rằng: “Anh biết có hơi gấp gáp nhưng hôm qua anh vừa đăng ký gói bảo hiểm thai sản cho em. Anh muốn vợ của anh phải được chăm sóc tốt nhất chứ không anh sẽ ân hận cả đời mất.”

Trước sự ân cần của Khải, Thư cảm thấy bản thân là cô gái may mắn nhất trần đời khi yêu được anh. Cô thầm tự hào bản thân đã thật mạnh mẽ khi đấu tranh để yêu Khải, và tin rằng sự hạnh phúc của cô sẽ là minh chứng cho quyết định đúng đắn của mình. Nhưng Thư nào hay biết đây chỉ là khởi đầu cho một chương sách mới mang tên hôn nhân.

(còn tiếp)

Footer Line@2x

Yêu cầu tư vấn miễn phí

Gói bảo hiểm sức khoẻ Bảo Việt An Gia phù hợp








    Hotline tư vấn: 1800 6307