Trong phần trước, Khải và Thư đến với nhau sau một buổi tiệc Tất niên ở công ty. Đó là một mối tình đẹp khi bắt nguồn từ tình cảm trong sáng, không tính toán thiệt hơn. Dù bị sự ngăn cản của gia đình, Thư vẫn quyết tâm cưới Khải và kết thúc mối tình thơ mộng ấy bằng một đám cưới sang trọng.

cơm không lành canh không ngọt

Thời gian đầu về chung một nhà đối Khải và Thư là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Cứ đều đặn mỗi buổi sáng, anh và cô dậy sớm cùng tập thể dục, cùng ăn sáng rồi đi làm, đến tối về thì cô nấu cơm, anh rửa bát, nói nói đùa đùa khiến ngôi nhà lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười. Từ bạn bè đến lối xóm, ai cũng ganh tị với sự hạnh phúc của gia đình Thư. Họ thường bảo nhau rằng cô tốt số lắm nên lúc nào cũng được yêu thương nuông chiều, không phải chịu khổ tâm bao giờ.

Được vài năm phụ giúp, Khải dần trở nên lười nhác và đùn đẩy việc nhà cho vợ. Anh luôn viện cớ đi làm mệt mỏi nên phải về nhà dưỡng sức, chẳng thể chăm chăm giúp vợ được. Từ đó, mọi chuyện nhà đều do một tay Thư quán xuyến. Nhớ lại trước giờ bản thân ít khi phải đụng tay vào việc bếp núc nên khi phải tự mình đứng ra lo toan, Thư có chút luống cuống khiến việc nào cũng dang dang dở dở.

Thay vì động viên và phụ giúp Thư, Khải dửng dưng buông những lời chê bai khiến cô cảm thấy tự ái vô cùng. Cô có lần góp ý Khải nên phụ giúp cô việc nhà nhiều hơn vì phận phụ nữ yếu đuối, việc phải gồng gánh việc ngoài lẫn việc nhà thì có chút quá sức. Đáp với yêu cầu của Thư, Khải chỉ ừ hữ cho xong chuyện rồi đâu lại vào đó.

những mâu thuẫn nãy sinh trong gia đình

Cảm thấy bản thân không được trân trọng, Thư chỉ biết bật khóc nức nở. Những lời hứa mang lại hạnh phúc khi xưa của anh với cô nay bỗng chốc vỡ tan vì những lời nói vô tình của chồng. Phải chăng đúng như người ta thường nói “hạnh phúc là mồ chôn tình yêu”, Khải giờ đây đã không còn yêu mình như cách anh đã từng.

Cứ hằng đêm kề vai sát gối, Thư nhìn Khải nằm ngủ ngon lành cạnh bên mà lòng ngổn ngang những cảm xúc khó tả. Trong thâm tâm mình, cô biết anh yêu cô. Anh chưa bao giờ để cô phải thiếu thốn thứ gì nhưng sao Thư vẫn cảm thấy trống trải. Cô muốn anh thấu hiểu và chia sẻ cùng cô nhiều hơn, không đơn giản chỉ bằng vật chất. Nghĩ đến đây, những giọt nước mắt lại không kiềm được mà chực trào ra, cô úp mặt xuống gối tránh cho những tiếng nấc đánh thức anh. Dù gì đây là con đường bản thân đã lựa chọn, giờ đã không thể quay đầu thì cũng đừng.

khi tình yêu chẳng còn tiếng nói chung

Khi Thư mang thai đứa con đầu lòng, những tưởng mâu thuẫn vợ chồng sẽ được giải tỏa nhưng ngờ đâu mọi thứ lại càng trở nên căng thẳng hơn. Được tiếp cận với văn hóa phương Tây, Thư không chỉ chú trọng sức khỏe mà còn tâm lý trẻ nhỏ. Cô thường dành thời gian cho con nghe nhạc cổ điển cũng như xoa bụng trò chuyện cùng con để mai này con sẽ được phát triển trọn vẹn. Ngược với quan niệm của Thư, Khải lại cho rằng việc nói chuyện với con chỉ tốn mất thời gian vì con còn quá bé, chẳng thể hiểu hết được lời mẹ nói.

Không chỉ trong chuyện nuôi con, Khải và Thư còn bất đồng quan điểm trong cả lối sống thời thai kỳ. Lớn lên nhờ được chăm sóc theo phong cách dân gian nên Khải luôn bắt vợ ăn những món ăn bổ dưỡng để mẹ và bé được khỏe mạnh. Trong khi đó, Thư lại theo đuổi lối sống hiện đại, dù mang bầu nhưng vẫn chú ý đến ngoại hình, tránh vỡ dáng sau sinh.

hạnh phúc gia đình bị đe dọa

Trước sự khác biệt quá lớn trong suy nghĩ, Khải và Thư gần như chẳng thể tìm ra tiếng nói chung khiến tình cảm cả hai dần rạn nứt, chiến tranh lạnh cũng xảy ra thường xuyên hơn. Đỉnh điểm là khi mang thai tháng thứ 6, trong một lần vội vàng bước xuống cầu thang, Thư vô ý hụt chân khiến cả người trượt xuống 2-3 bậc. Chưa kịp định thần lại, một cơn đau bụng ập tới làm Thư điếng người chẳng thể nhấc người dậy nổi.

Như một phản xa, Thư lấy tay quẹt thử dòng nước đang chảy trên đùi. “Là máu!”, Thư bàng hoàng nhận ra. Trong khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy sợ hãi tột độ, liệu đứa con yêu mà mình đã mang nặng suốt mấy tháng trời có sao không? Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc không biết kêu cứu ai thì may mắn thay Khải đi làm về kịp lúc. vội đưa vợ đi cấp cứu.

Sau khi làm xét nghiệm kiểm tra tình trạng sức khỏe của hai mẹ con, bác sĩ kết luận cô chỉ bị xuất huyết ngoài, không làm tổn hại đến thai nhi. Tuy nhiên, cú chấn động lần này không thể nói là không có ảnh hưởng nên bác sĩ yêu cầu Thư phải đi khám thai định kỳ để theo dõi tình trạng sức khỏe của mẹ và con. Cũng nhờ có bảo hiểm thai sản của Bảo Việt An Gia mà Khải mua trước đó nên chi phí thăm khám cũng được giảm đáng kể, giúp Thư vượt qua thời gian mang bầu một cách an toàn.

ly hôn và mong ước tự do

Tuy mọi chuyện đã được giải quyết êm đẹp nhưng Thư phải chịu một áp lực khác đến từ Khải. Sau sự cố ấy, Khải ngày càng trở nên cay nghiệt với cô hơn. Anh được dịp càm ràm về lối sinh hoạt quá phóng khoáng của vợ cùng với sự chểnh mảng trong vấn đề chăm sóc sức khỏe thai kỳ. Những lời nói cay nghiệt như xát muối vào trái tim Thư, cô biết sự việc vừa rồi là do bản thân nên chẳng thể tranh cãi gì hơn với anh nhưng sự day dứt xen lẫn cảm giác thất vọng trước cách cư xử của anh lúc nào cũng đu bám lấy cô.

Sau khi sinh bé Tủn, đứa con đầu lòng của Khải và Thư ra đời, một lần nữa cô lại hy vọng tình cảm vợ chồng sẽ cải thiện hơn. Nhưng hiện thực như một gáo nước lạnh hất vào người Thư khi Khải vẫn chứng nào tật nấy, càm ràm Thư vì cô không chịu nằm lò than giữ nhiệt như kinh nghiệm ông bà xưa truyền dạy.

“Con giun xéo lắm cũng quằn”, Thư không thể kiềm được sự thất vọng mà hét toáng lên những bức xúc trong cô cùng câu chốt hạ yêu cầu ly dị. Khi buông ra lời chia tay, bản thân Thư đã suy nghĩ rất kỹ rồi.

quyết định ly hôn

Cô đã một lòng cố gắng xây dựng một gia đình hạnh phúc nhưng dù có như thế nào thì vẫn chẳng thể làm hài lòng được Khải. Trong giây phút ấy cô cảm thấy chẳng còn gì quan trọng nữa, ly dị cũng chẳng sao, bị gia đình chỉ trích cũng chẳng là gì, miễn là cô quay lại thời gian tự do trước kia thì mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi.

Trước lời đề nghị ly dị của Thư, Khải sững người hướng mắt nhìn vợ. Nhưng chỉ không lâu sau đó, sự ngỡ ngàng ấy đã nhanh chóng trở thành một cơn thịnh nộ. Anh tức giận trước lời nói vô tâm của vợ, giận vì những gì anh đã lo lắng cho Thư suốt thời gian qua để rồi giờ đây nhận được là hai chứ “ly dị”. “Được thôi, nếu đó là điều em muốn”, Khải lạnh lùng đáp trả rồi xoay người bước ra khỏi phòng bỏ mặc Thư ngồi đó thẫn thờ.

Cứ như vậy, cả hai chẳng nói với nhau thêm một lời nào và Thư cũng nhanh chóng xách vali ôm con về nhà cha mẹ đẻ. Ngồi trong xe taxi nhìn ra cảnh vật bên đường, Thư hồi tưởng về những khoảng thời gian hạnh phúc giữa anh và cô. Có lẽ việc bất chấp đến với anh đã là một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời cô.

(Còn tiếp)

Footer Line@2x

Yêu cầu tư vấn miễn phí

Gói bảo hiểm sức khoẻ Bảo Việt An Gia phù hợp








    Hotline tư vấn: 1800 6307