Tuổi thơ thiếu thốn tình thương đã khiến Lâm sa ngã vào con đường bụi đời, vào tù ra tội. Chỉ đến khi bắt đầu kiếm từng đồng tiền chân chính, anh mới nhận ra giá trị cuộc sống mà quyết tâm tu chí làm ăn và cái kết trở thành ông chủ của một nhà hàng lớn tại Sài Gòn.
Mỗi khi có dịp chạy xe qua khu vực Mã Lạng Quận 1, anh Lâm (40 tuổi) đều bồi hồi nhớ lại quãng thời gian phiêu bạt giang hồ năm xưa.
Là con trai cả trong một gia đình nghèo đông con ở đất Sài Thành, thuở nhỏ Lâm đã có sẵn bản tính cứng rắn, luôn bảo vệ các em. Hạnh phúc chẳng tày gang, gia đình anh dần đi đến bờ vực đổ vỡ, ba anh đi theo người phụ nữ khác, chỉ còn mẹ tần tảo lo cho 5 đứa con thơ. Không muốn làm gánh nặng cho mẹ, cậu bé Lâm quyết định bỏ nhà và bắt đầu cuộc sống phiêu bạt. Các mánh khóe lừa gạt của giới bụi đời đã nuôi Lâm lớn và những lần phạm tội, đánh nhau, cướp giật đã dạy Lâm khôn, biến cậu trở thành con người ngang tàng.
Suốt thời gian sống ở Mã Lạng, Lâm thường xuyên vướng vào những cuộc chạm trán đánh nhau với vô vàn lý do, từ tranh giành địa bàn tới bảo vệ đồng bọn hay đơn giản là nhìn ngứa mắt nên bị đánh. Ngoài ra, Lâm còn phải thường xuyên tham gia các cuộc trộm cắp để có tiền chia cho các thằng lớn trong khu vực.
Do liên tiếp gây ra rắc rối, Lâm rơi vào tầm ngắm của lực lượng công an khu vực và bị bắt vào trại giáo dưỡng thiếu niên không lâu sau đó. Nhưng với bản tính lì lợm, ương ngạnh, Lâm không chỉ dễ dàng thích nghi mà còn nhanh chóng trở thành đại ca. Chứng nào tật nấy, anh vẫn ngang nhiên cùng các đệ tử xuống tay với những kẻ bất tuân để trấn lột vài đồng cắc lẻ tiêu xài. Hơn thế nữa, anh còn tổ chức các cuộc đánh nhau giữa các băng nhóm trong trại chỉ để thể hiện đẳng cấp.
Sau khi được ra trại giáo dưỡng, Lâm dự định tiếp tục cuộc sống giang hồ. Nhưng không như tưởng tượng của Lâm, những người bạn cũ giờ đây đã không còn ở đó nữa. Không còn hội nhóm, Lâm đành tập trung tìm kế sinh nhai. Anh đã xin vào một chân đòi nợ thuê để kiếm được đồng bạc sống qua ngày.
Dù trải qua cuộc đời của một kẻ đầu đường xó chợ, Lâm vẫn không thể chịu nổi những kẻ giang hồ nơi anh làm. Anh thường xuyên bị quỵt tiền và trở thành nạn nhân của những trò bắt nạt “ma cũ ăn hiếp ma mới” mà anh từng là kẻ cầm đầu. Sau thời gian bị ức hiếp, Lâm dần hiểu ra được giá trị của những đồng tiền mồ hôi công sức và điều đó khiến anh quyết tâm làm lại cuộc đời.
Không muốn chịu được cảnh bắt nạt triền miên, Lâm đã xin vào một quán cà phê nhỏ làm một chân phụ việc. Tuy môi trường mới ít khắc nghiệt hơn nhưng Lâm phải chịu cảnh bị sai vặt, chửi mắng tối ngày khiến anh đôi lần nản chí, muốn quay lại bản ngã ngày xưa. Nhưng khi nghĩ tới cảnh bản thân phải ngủ lay lắt trên đường phố như trước kia, Lâm lại kiềm chế lại.
Nghĩ nếu cứ tiếp tục chạy vặt thế này thì cũng không khá lên được, Lâm quyết tâm kiếm một cái nghề để có thể nuôi sống bản thân. Khi ấy, Lâm có để ý một quán ăn Trung Hoa nhỏ góc đường Quận 5. Nghe đâu chủ quán này là gốc Hoa, từng làm cho một nhà hàng nổi tiếng ở Trung Quốc khiến Lâm càng thêm mong muốn được học nghề ở đó.
Nghĩ là làm, Lâm đến tìm ông chủ quán để xin được làm phụ bếp. May mắn thay, chủ quán đồng ý và thu xếp cho Lâm ở trên tầng gác xếp của quán với không gian chỉ vừa đủ một cái nệm. Để theo đuổi đam mê, Lâm phải chịu cảnh vất vả chạy việc từ sáng lúc mặt trời chưa rạng đến tối mịt.
Nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ cùng khả năng học nhanh của Lâm, ông chủ đã động lòng nhận anh làm đệ tử, truyền dạy cho anh những công thức bí truyền của gia đình mình.
Năm 2008, nhờ tay nghề cao, anh được nhận vào làm cho một nhà hàng Trung Hoa có tiếng ở khu quận 5. Suốt 4 năm miệt mài trau dồi kinh nghiệm và không ngừng học hỏi những kỹ năng mới như quản lý, Lâm bắt đầu suy nghĩ bản thân đã đến lúc tạo lập sự nghiệp riêng. Anh bắt đầu tập hợp các anh em bạn bè để mở một quán ăn nhỏ ở Quận 6.
Cuối cùng, bao tháng năm vất vả của anh Lâm nay cũng được đền đáp, quán ăn của anh buôn may bán đắt và kết thúc cuộc sống của một kẻ lang bạt không nơi nương tựa. Anh Lâm giờ đây đã tự xây dựng nên một hệ thống nhà hàng Trung Hoa có mặt khắp nơi trên đất Sài Gòn nhưng chưa lần nào anh quên đi công lao của người thầy đã hướng dẫn anh trở thành đầu bếp tài giỏi như hôm nay.
Vừa rồi, anh nghe tin sức khỏe của thầy đang yếu, buộc thầy phải ra vào bệnh viện nhiều lần. Lo lắng cho thầy, Lâm đã quyết định mua tặng thấy gói bảo hiểm nội ngoại trú của Bảo Việt An Gia như một cách bảo vệ sức khỏe cho thầy.
Với gói bảo hiểm này, thầy đã có thể đi thăm khám ở những bệnh viện có tiếng với chi phí phải chăng, giúp thầy vượt qua những chứng bệnh tuổi già cùng với bệnh thấp khớp hành hạ những lúc trái gió trở trời.