Hành trình lo âu ở một người diễn ra theo ba giai đoạn tâm lý: đầu tiên bạn sẽ bất ngờ nhận ra cảm xúc bất thường ở bản thân và không ý thức đang rơi vào hoảng loạn lo âu. Tiếp theo, bạn sẽ đấu tranh phủ định hiện thực khắc nghiệt mà lo âu gây ra. Và cuối cùng, bạn nhận ra việc chìm đắm như vậy không thể sửa chữa, từ đó bạn học cách chấp nhận và hồi phục mạnh mẽ sau những tổn thương.
Đặt hẹn ở quán cafe yêu thích tại ngoại ô thành phố, tôi và Vi đã có một cuộc trò chuyện nhiều cảm xúc về vấn đề mà cô bạn đang gặp phải – chứng rối loạn lo âu. Tôi nghĩ không phải ngẫu nhiên mà bầu trời hôm nay lại trong xanh lạ không có một gợn mây, nhất là trong thời tiết mùa mưa ở Sài Gòn. Có lẽ đây là thông điệp mà vũ trụ muốn nhắn gửi đến tôi rằng vấn đề Vi đang gặp phải rất cần lời khuyên của người bạn thân.
Vi là một cô bạn thân có đủ mọi điều kiện mà người khác ước ao: gia đình khá giả, đầy tài năng và đặc biệt là cực kỳ xinh đẹp. Ở những năm tháng cấp 3, Vi đã là một nhân tố nổi bật với kỹ năng nói chuyện trước công chúng. Tự tin, sâu sắc và duyên dáng là những gì miêu tả chính xác nhất về phong thái của Vi trên sân khấu mỗi buổi lễ ở trường. Vì vậy, không quá ngạc nhiên khi Vi lựa chọn Học viện Ngoại giao để theo đuổi ước mơ trở thành một nhà ngoại giao tài năng và là một MC chuyện nghiệp.
Ngồi trước mặt tôi bây giờ vẫn là cô gái đáng yêu như ánh mặt trời ngày nào, duy chỉ có đôi mắt trước đây đã sâu nay là còn sâu và xanh như đại dương không tìm thấy đáy. Vi nhìn tôi, mắt cũng đôi chút long lanh nước. Vi kể công việc MC đã đem đến cho cô nhiều món quà tuyệt vời mà trước đây không nghĩ đến, ví dụ như được sự yêu thương của khán giả và sự nổi tiếng.
Tuy nhiên, món quà ấy lại là con dao hai lưỡi, vừa cho cô hạnh phúc nhưng đồng thời đạp cô xuống đáy vực của sự lo âu và hoảng sợ. Nhìn ánh mắt có chút kích động của Vi, tôi biết tâm hồn cô đang dậy sóng, đó là một cơn sóng dữ.
Vi chia sẻ với tôi, hôm ấy cũng là một ngày đẹp trời như hôm nay, trời dịu nắng và không khí mát mẻ như thổi vào tâm hồn của cả thành phố một làn gió mang hương mùi cỏ đồng nội. Lái xe đến chỗ làm, Vi bất ngờ nhận được cuộc gọi của một anh đạo diễn từ chương trình có tiếng của Đài truyền hình, mời cô làm MC dẫn chương trình.
Vì là một chương trình rất nổi tiếng với các khán giả trong nước, nên chỉ cần 3 giây sau khi lời anh đạo diễn ngừng là Vi đồng ý ngay. Vừa nói, Vi vừa hớn hở cho tôi thấy cô ấy đã mãn nguyện thế nào khi nhận được cơ hội hấp dẫn này. Bởi nếu làm tốt trong chương trình này, Vi sẽ có được nhiều người biết tới và ghi dấu ấn trong giới.
Tuy nhiên, ngay ba số đầu tiên của chương trình, Vi nhận được rất nhiều lời góp ý không tốt từ khán giả. Họ chỉ trích giọng nói và thái độ của cô trên sóng truyền hình. Họ cho rằng vì cô muốn xuất hiện nhiều trên sóng nên giành lời của khách mời, dẫn và giải thích dài dòng.
Nói đến đây, tôi nhận ra giọng nói của Vi đã nghèn nghẹn. Nhìn cô bạn chật vật để không vì người khác mà rơi nước mắt thật sự khiến tôi không khỏi đau xót. Đâu ai biết rằng, để có được một vài giây phút ghi hình trôi chảy, Vi đã đổ bao nhiêu mồ hôi và cả máu để thể hiện tốt như thế. Tôi chính là người đã cùng Vi luyện tập, luyện đến nỗi toạc cả da môi vì nói quá nhiều. Vừa hết chảy máu được vài tiếng, Vi lại tiếp tục luyện tập cho đến khi không vấp mới thôi.
Nói đến đây, Vi đã không cầm được nước mắt. Tôi thật muốn ôm cô gái kiên cường này, vỗ về và nói “Không sao đâu, có tao ở đây buồn và khóc cùng mày”. Vấn đề của Vi tôi rất hiểu. Vi là một người yêu cầu rất cao ở bản thân trong công việc và đề cao sự chuyên nghiệp. Nhưng, chính vì quá mải mê tập trung cho công việc mà không quan tâm chăm sóc sức khỏe đã dẫn đến việc cô không truyền tải đúng tiêu chí của toàn bộ các số ghi hình trong tháng.
Chính Vi cũng kể tôi nghe, sau lần phạm sai lầm hôm đó, cô đã bước vào giai đoạn thứ hai của hành trình lo âu, đó là đấu tranh. Chỉ ngồi và tưởng tượng cô gái của tôi đã xung đột nội tâm và rối loạn tiêu hóa trong suốt nhiều tháng liền không khỏi khiến tôi không cầm được nước mắt. Việc Vi dần đánh mất phong cách diễn của chính mình và dẫn chương trình thiếu năng lượng là những điều mà một người bạn thân như tôi không hề muốn xảy ra với sự nghiệp của Vi. Mạnh mẽ là thế, đam mê là vậy nhưng tôi thấy thế giới này đã quá khắc nghiệt với cô gái của tôi.
Tuy nhiên, tôi biết Vi là một người con gái kiên cường, chuyện này xảy ra với cô ấy cũng có thể coi là thử thách lòng dũng cảm của cô ấy để đối mặt với tiêu ực. Như một nhà tiểu thuyết gia mà tôi rất thích đã nói khó khăn thử thách đến là để bạn luyện cho tay có kiếm, lòng có hoa, để cuộc đời này dẫu là đồi núi sơn hà, trái tim bạn vẫn đủ mang sắt đá mà đi qua. Tôi hy vọng cô gái của tôi sẽ chấp nhận thử thách này của mình, hồi phục và quay trở lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Là một người bạn thân, sau sự kiện này tôi thực sự nghĩ Vi cần có một phương án để bảo vệ sức khỏe toàn diện như bảo hiểm để đi thăm khám chữa trị cho chứng rối loạn lo âu. Tôi dự định sẽ mua cho Vi một tháng bảo hiểm nội ngoại trú Bảo Việt An Gia. Bảo hiểm này tôi đã đồng hành được một năm và tôi rất ưng ý quyền lợi của hãng. Vì có hơn 200 bệnh viện tham gia nên Vi sẽ dễ dàng tìm được sự hỗ trợ sức khỏe để mau hồi phục từ các bệnh viện mang tầm quốc tế. Bên cạnh đó, bảo hiểm còn có chính sách bảo lãnh miễn phí thăm bệnh nên hoàn toàn có thể yên tâm cùng người nhà tham gia. Trong tương lai, với sự hỗ trợ sức khỏe toàn diện như vậy, Vi sẽ mãi tự tin và hạnh phúc.