Sau những chuỗi ngày bị cầm tù trong nhà, các bạn trẻ đã rục rịch trở lại thành phố làm việc, mang theo bao ước mơ hoài bão cũng như năng lượng và nhiệt huyết để có thể cống hiến hết mình cho tuổi trẻ.
Hồng, 29 tuổi, là nhân viên văn phòng của một công ty có tiếng tại Sài Gòn. Nửa năm qua khi phải làm việc từ xa, cô về quê ở với cha mẹ cho đỡ tiền sinh hoạt. Ngày nào ba mẹ cũng thấy cô ôm chiếc laptop làm việc hơn 12 tiếng 1 ngày. Chỉ khi cả nhà dùng cơm thì mới thấy cô có mặt, ăn vội vàng, trò chuyện với bố mẹ vài câu rồi lại tức tốc lao ngay vào guồng công việc. Cô nhiệt huyết đến mức, khi thành phố vừa mở cửa trở lại, là cô gấp rút thu xếp để bay ngay lại vào Sài Gòn, đem theo bao nhiệt huyết cống hiến cho công việc.
Trở lại văn phòng làm việc, Hồng càng trở nên bận rộn hơn, tăng ca ngoài giờ thường xuyên hơn. Bạn bè lúc nào cũng thấy cô trong tình trạng hối hả, phải gấp rút chạy dự án này, dự án nọ, rồi phải đi công tác để mở rộng thị trường, chạy chỉ tiêu cho công ty. Cô ôm đồm nhiều việc với nhiều ước mơ và hoài bão. Cô muốn được sống trọn với đam mê, với thử thách của tuổi trẻ. Với cô, việc được dấn thân và cống hiến cho công việc cũng là một nguồn cảm hứng, một thành tựu của bản thân.
“Tuổi trẻ mà, không ưu tiên phát triển sự nghiệp thì còn ưu tiên cái gì nữa?” – Cô hùng hồn tuyên bố như vậy mỗi khi được bạn bè hay họ hàng hỏi han quan tâm vì sao lúc nào cũng thấy cô ôm laptop ngồi hàng tiếng đồng hồ hay đi công tác có khi cả tháng trời như thế.
Lịch trình công việc bận rộn nên cô rất ít khi gọi điện thoại về nhà hỏi thăm. Ba mẹ cô có khi chờ cả tháng trời chẳng nhận được cuộc gọi nào của con gái thì đâm lo, lại phải gọi và nhắn tin cho cô nhưng cũng chẳng nói được mấy câu thì cô lại lao vào công việc. Ba mẹ cô chẳng rõ cô có đảm bảo được sức khỏe của mình không, và cả cô cũng không rõ ba mẹ mình có đang thật sự khỏe mạnh sống an vui hay không. Công việc cuốn cô đi khỏi gia đình như vậy đó. Và Hồng lại đang cảm thấy tận hưởng tuổi trẻ của mình, cho đến khi một sự kiện không may mắn xảy đến với gia đình cô…
Đó là câu tuyên bố rất hùng hồn của một anh chàng kỹ sư xây dựng tên Huy, 30 tuổi, độc thân, chưa cần phải lo toan việc gì khác ngoài chú tâm vào công việc và sự nghiệp.
Cũng giống như Hồng, Huy là con một. Nhưng khác Hồng ở chỗ, anh chỉ còn mỗi người cha đã gần 70 tuổi. Mẹ của Huy mất sớm khi anh đang học tiểu học nên cha anh “gà trống nuôi con” hơn 20 năm nay. Huy có lý do chính đáng để tập trung vào việc kiếm tiền. Anh muốn cho cha anh có cuộc sống tốt hơn, đầy đủ hơn.
Cha của anh khi xưa cũng chỉ là công nhân làm thuê nay đây mai đó nên không có lương hưu và cũng chẳng để dành được bao nhiêu vì có đồng nào ông đều đầu tư vào việc học cho con. Huy biết mình nợ cha nhiều thứ nên càng cố gắng nhận nhiều dự án thầu xây dựng, rồi nay đây mai đó chạy theo các công trình, vốn để cha anh sống dư dả, đầy đủ hơn.
Anh cũng ít khi ở nhà và cũng không có mấy thời gian để hỏi han quan tâm cha của mình. Phần vì công việc bận rộn, phần vì anh cũng là đàn ông nên không biết cách thể hiện tình cảm của mình với cha thế nào. Cha anh không trách móc gì, mà đổi lại rất bao dung và thấu hiểu cho con trai.
Huy cũng nghĩ chỉ cần kiếm đủ tiền, và lo cho cha có căn nhà khang trang để ở, ăn nhiều thức ăn bổ dưỡng là đã làm tròn chữ hiếu. Cho đến khi cha anh đột nhiên đổ bệnh…
Đột nhiên, một ngày Hồng nhận được cuộc gọi của mẹ thông báo cha của cô vừa nhập viện tối qua. Có vẻ ông bị suy gan, cứ ăn vào là nôn mửa. Cơ địa của ông vốn không khỏe sẵn do thời trẻ ăn nhậu nhiều, và cũng không đi khám bệnh định kỳ nên cũng chẳng biết tình trạng sức khỏe đang ngày một tệ. Mẹ cô túc trực chăm sóc cho ông nên người cũng xanh xao đi. Hồng nhìn tình cảnh ba mẹ như thế mới nhận ra bản thân mình đã vô tư, vô tâm với sức khỏe của bố mẹ thế nào…
Người cha của Huy cũng không có thói quen khám bệnh định kỳ, nên khi phát hiện bệnh cũng đã trở nặng, phải nhập viện nằm hơn chục ngày. Ông giấu nhẹm chuyện này không cho Huy biết. Anh chỉ được nghe hàng xóm nói lại trong một lần về quê nghỉ lễ. Anh đâu nhận ra việc ba mình cần được thăm khám sức khỏe định kỳ ở tuổi của ông quan trọng như thế nào. “Và thời gian dần trôi, bố có thể sống thêm vài chục năm nữa. Nhưng có vẻ cũng chỉ để gặp con thêm vài chục lần thôi” – Câu rap trong chương trình anh yêu thích như một lời nhắc nhở cho chính tình hình hiện tại của anh vậy.
Những bạn trẻ như Hồng hay Huy với tuổi trẻ và sức hồi phục nhanh, có thể chưa quan tâm nhiều đến việc phải kiểm tra sức khỏe định kỳ, nhưng với các bậc cha mẹ, các cô chú trung niên ngoài 50 thì sức khỏe của họ là ưu tiên hàng đầu. Vì ở sườn dốc bên kia cuộc đời thì họ còn mối bận tâm nào khác ngoài con cái và sức khỏe của chính mình nữa đâu.
Còn những bạn trẻ mới đôi mươi thì bên cạnh sự nghiệp, sức khỏe của người thân trong gia đình cũng nên là một sự ưu tiên và quan tâm. Việc đầu tư vào sức khỏe của ba mẹ là một việc thiết thực nhất mà phận làm con có thể báo đáp ngay cho cha mẹ. Các bạn trẻ không cần phải đợi đến lúc thành đạt hay phải có thật nhiều tiền mới nghĩ đến việc báo hiếu. Đừng để đến khi bệnh trở nặng rồi mới vào bệnh viện kiểm tra, thì có khi mọi chuyện đã muộn.
Các gói bảo hiểm khám chữa bệnh nội ngoại trú cũng là một trong những sự lựa chọn để các bạn trẻ thể hiện tình yêu thương đến với cha mẹ mình. Các mức bảo hiểm cũng đa dạng với nhiều mức phí, phù hợp với nhiều hoàn cảnh của nhiều bạn trẻ. Không cần phải có một số tiền lớn mới mua được bảo hiểm. Vậy nên các bạn nên tìm hiểu thật kỹ, và lựa chọn những nơi tư vấn bán bảo hiểm thật uy tín để có sự lựa chọn đầu tư thật thông minh nhé.