Có những nơi sẽ được gọi là nhà nhưng cũng có những căn nhà chỉ được gọi là chỗ tạm bợ. Vân có cuộc sống ở nơi rừng thiêng nước độc đã 20 năm, ấy thế mà từ lâu nơi đây đã ban cho người con gái này cái khao khát được xuống đồng bằng để có một cuộc sống ấm no cùng mẹ…
Vân hiện nay là một vlogger ẩm thực nổi tiếng nhờ tài năng thực hiện các video muk-bang (tạm dịch: thưởng thức đồ ăn) các món truyền thống Việt Nam. Trong mỗi đoạn phim, cô đều gây ấn tượng mạnh với mọi người bằng tinh thần “uống nước nhớ nguồn” bằng cách đều đặn nấu món ăn quê hương cho chồng thưởng thức trong mỗi bữa ăn gia đình ở Nhật Bản.
Khán giả ngoài thích thú đón xem Vân vì những bữa tối phong cách Việt của vợ chồng cô thì họ còn ngưỡng mộ khát vọng sống mãnh liệt của cô thông qua video chia sẻ quá trình chuyển nhà từ vùng núi rừng xuống đồng bằng.
Khi bí mật chưa từng được bật mí, không một ai có thể tưởng tượng nổi cuộc sống của một youtuber đã từng khắc nghiệt như thế. Cô chia sẻ: “Trong khi ngồi chỉnh sửa video, tôi vẫn còn bồi hồi xúc động vì không thể tin nổi mình đã thực sự thoát khỏi những ngày tháng cùng cực ấy. Không điện, không nước, không một mái nhà toàn vẹn,… xung quanh cuộc sống mẹ con tôi hoàn toàn là đất đá và những con thú rừng nguy hiểm”.
Tuổi thơ của Vân được gói gọn trong hai chữ “cơ cực” vì ngôi nhà hoàn toàn nằm heo hút ở một nơi hoang sơ và vô cùng hẻo lánh. Có lẽ chính vì hoàn cảnh khắc nghiệt như thế nên Vân lại có một nghị lực vượt khó phi thường.
Cô kể: “Ngày trước, do mẹ tôi bị người ta lừa sạch tiền nên phải lên nơi vách núi này ở. Người ta cũng không dựng được cái nhà đàng hoàng cho mẹ con tôi nữa, vách tôn bị rỉ sét thành mảng nên nước mưa lúc nào cũng dột vào nhà. Mỗi ngày trôi qua với tôi đều là nước mắt vì quá khó khăn, đêm nằm ngủ tôi nhìn lên vầng trăng ngoài cửa và cầu nguyện những ngày tháng này sẽ mau chấm dứt”.
Do ba Vân mất sớm nên hoàn cảnh lại trở nên khó khăn gấp đôi vì mọi vấn đề đang đè nặng lên 2 người phụ nữ duy nhất trong nhà, 1 trẻ 1 già. Vì môi trường sống thiếu thốn cả điện, nước sạch và cả thú rừng nguy hiểm nên 2 mẹ con Vân phải đối mặt với rấtnhiều nguy cơ bệnh tật tiềm ẩn như sốt rét, tả lị. Vân nhớ lại trong đau xót khi nhớ nhất lần mình bị sốt rét vì muỗi rừng cắn và suýt nữa cô đã không qua khỏi.
Vân nói trong nước mắt: “Lúc ấy mẹ tôi tất tả tính đường cõng tôi từ núi xuống đồng bằng để bắt xe đi bệnh viện. Đường xa mà lại gập ghềnh, một đứa trẻ con mới 7 tuổi như tôi không hiểu mẹ lấy đâu ra tinh thần để gắng gượng mấy chục km. Khi đó, nhìn những giọt mồ hôi của mẹ tôi chỉ ước mong sao tôi có thể thay mẹ chịu những đau khổ này”. Vân mong sau này khôn lớn, cô có thể làm ra thật nhiều tiền để lo sức khỏe cho mẹ.
Vân bây giờ đã 27 tuổi, là một người phụ nữ có sự nghiệp từ hai bàn tay trắng và một gia đình nhỏ tại nước ngoài. Cô mãn nguyện vì ở tuổi này cô và chồng cuối cùng cũng đã dành tặng cho mẹ được một tổ ấm.
Đối với cô, những lời dạy dỗ và động viên của mẹ là hành trang cô lưu giữ trong tim để chọn cho mình một người chồng tốt và cùng cô chăm lo được cho mẹ lúc xế chiều. May mắn đã mỉm cười với cô khi chồng là một người cực kỳ yêu thương và hiểu hoàn cảnh của vợ. Mặc dù không cùng chung ngôn ngữ nhưng chính anh là người đã lắng nghe và tiếp sức để cô mua được căn nhà cho mẹ.
Vân nhớ lại ngày cùng chồng về Việt Nam xây cất cho mẹ căn nhà mới: “Tôi rất cám ơn anh Tê-rư, người đã luôn ở bên cạnh những tháng ngày tôi khó khăn nhất. Trước khi lấy anh, tôi cũng đã lo liệu cho mẹ xuống đồng bằng ở trọ nhưng tôi vẫn muốn cho bà một căn nhà khang trang. Một cuộc sống hạnh phúc là một cuộc sống tự do, khi có nhà riêng mẹ thoải mái dùng điện nước xem tivi ngay trong ngôi nhà đứng tên mình”.
Khi đã trải qua nhiều chông gai và tận hưởng những thành quả do bản thân nỗ lực, Vân càng cảm thấy cái nghèo trong quá khứ không bao giờ có thể định nghĩa được cuộc sống ở thực tại, lại càng không có khả năng định đoạt được tương lai. Nếu cuộc đời ném cho ta sự khốn khổ, vậy thì hãy lấy mật ngọt trong tinh thần mà đáp trả.
Người phụ nữ sinh ra Vân đã dạy cô biết kiên nhẫn khi xách nước cả cây số về ngôi nhà trên vách núi cheo leo để có được một bữa tắm thỏa thích. Còn người đàn ông đầu gối tay ấp cho cô biết rằng thực tại chính là nơi trái tim cô đang hướng về – chính là căn nhà của mẹ.
Vân trải lòng: “Mẹ đã chỉ dạy cho Vân rất nhiều điều về tinh thần lạc quan vượt khó. Nếu không có mẹ thì chắc Vân đã không làm được những điều phi thường như bây giờ. Mẹ cũng đã tuổi cao, sức khỏe không còn như trước. Điều mình lo lắng bây giờ là làm thế nào vẫn có thể chăm sóc cho mẹ khi cách xa cả triệu cây số. Mình đang tìm cách để giúp mẹ chữa trị những bệnh lặt vặt người lớn tuổi thường gặp với chi phí hợp lý và có các ý tá hỗ trợ tận tình”.
Đối với trường hợp của Vân, bảo hiểm nội ngoại trú chính là chìa khóa bảo vệ sức khỏe phù hợp nhất. Và bảo hiểm nội ngoại trú Bảo Việt An Gia với chính sách bảo lãnh hơn 200 bệnh viện lớn trong thành phố và chỉ với 5 phút làm thủ tục thì mẹ Vân đã có thể yên tâm có một khoản chi phí dự trữ cho những tình huống sức khỏe bất ngờ ngay cả khi không có con gái bên cạnh.