Trong khi nhiều người cứ loay hoay và vò mình trong một quá khứ tiêu cực, những người khác lại cố gắng thay đổi và thành công. Bởi họ hiểu rằng quá khứ là điều không thể thay đổi, nhưng tương lai là do họ quyết định.
Để có thể mạnh mẽ tiến về phía trước sau những thử thách và những biến cố đau đớn trong cuộc đời, có những người chỉ mất vài ngày, có người vài tháng, nhưng cũng có người vài năm. Và với chị Minh Hà, chị đã phải mất hai năm để thoát khỏi nỗi đau mất đi người ba yêu dấu của mình và bắt đầu lại cuộc sống mới một cách quyết liệt và đầy năng lượng.
Chị Hà hiện đang là Tổng giám đốc cho một doanh nghiệp làm trong lĩnh vực Mẹ và bé đồng thời chị cũng là người sáng lập của một quỹ từ thiện cho trẻ em. Gặp chị Minh Hà trong một buổi sáng mùa hè Hà Nội, chị xinh đẹp và đầy tự tin. Chị Hà có những nét đẹp của một người phụ nữ từng trải và có nét cứng rắn của một người phụ nữ thành công, bản lĩnh. Chị chủ động chia sẻ câu chuyện về mình, về những thành công chị có được ngày hôm nay đều xuất phát từ những nốt trầm buồn trong quá khứ.
Chị Hà là cô con gái út trong một gia đình có điều kiện ở Hưng Yên. Chị chia sẻ rằng chị luôn cảm thấy tự hào khi được là con gái của ba mẹ chị. 28 năm lớn lên trong tình yêu và được chăm sóc đầy đủ điều kiện, chị chưa bao giờ phải trải qua một niềm đau nào quá lớn trong cuộc đời, cho đến một ngày chị nhận được tin ba mình bị ung thư phổi giai đoạn cuối.
Chị nói, đó là ngày mà chị không bao giờ muốn nhớ về. Nhưng còn đáng sợ hơn là những ngày chị nhìn ba đau đớn mà bất lực không thể làm gì. Hơn sáu tháng ba gồng mình với bệnh tật là sáu tháng chị Hà không có một giấc ngủ ngon và không thể ngừng khóc. Cô gái bé nhỏ của gia đình từ một người luôn vui vẻ bỗng dưng trở thành một cô gái trầm tư với hai bọng mắt lớn. Ngày ba mất, chị nói chị cảm thấy như mình không còn nước mắt để khóc.
Khi ba chị qua đời, ba đã để lại cho chị một khoản tiền đủ lớn để chị có thể thực hiện ước mơ của mình: xây một căn nhà trên núi và sống như Lý Tử Thất. Những tưởng điều đó sẽ khiến chị vơi đi phần nào nỗi đau, nhưng nó lại càng khiến vết thương trong lòng chị lớn hơn. Chị nói: “Chị không thể cầm những đồng tiền mà ba đã phải đánh đổi sức khỏe của mình để kiếm được. Sao chị có thể cầm nó và mua những thứ mình thích?”.
Vậy là chị Hà cứ sống một cuộc đời thầm lặng, chẳng biết bản thân cần làm gì, không biết rõ mình đang vui hay buồn. Chị từ chối mọi cuộc hẹn và sống thu mình trong căn phòng nhỏ, ôm ấp những kỷ niệm, những món đồ vật mà ba để lại mỗi đêm về. Và chị đã sống như vậy suốt mấy năm trời với không biết bao lần phải đến gặp bác sĩ vì căn bệnh trầm cảm.
May thay trong những ngày ấy, bên cạnh gia đình, chị còn có một người chồng luôn bên cạnh, yêu thương và bao dung với chị. Rồi cho đến một ngày, chị biết tin mình mang trong mình một bé gái, đó là năm chị 30 tuổi.
Điều đó giống như tia nắng sưởi ấm tâm hồn gần như đã đóng băng của chị. Chị bắt đầu biết lo lắng cho sức khỏe của mình, chị quan tâm đến những bữa ăn, đọc nhiều sách, ra ngoài mỗi ngày và nói chuyện nhiều hơn với bạn bè, gia đình. Chị cũng cùng chồng tham gia một lớp tâm lý mẹ bầu và luôn cố gắng nhắc nhở bản thân phải luôn giữ một tinh thần thật lạc quan, vui vẻ… Ngày em bé chào đời, trái tim chị như muốn khóc. Khóc vì hạnh phúc, khóc vì chị đã sinh ra một em bé khỏe mạnh, xinh đẹp và có đôi mắt giống ông ngoại vô cùng…
Em bé của chị chào đời trong những ngày đặc biệt – đó là những ngày dịch Covid -19 bùng phát mạnh mẽ. Cũng trong những ngày đó, chị cũng chứng kiến sự mất mát, đau thương của nhiều người dân Sài Gòn. Có quá nhiều người mẹ và những đứa trẻ bị bỏ lại. Có quá nhiều người mẹ trầm cảm và những đứa trẻ đáng thương không nơi nương tựa. Những điều ấy đã chạm đến trái tim một người làm mẹ như chị và đó cũng là lúc chị biết mình cần làm gì với số tiền mà ba chị đã để lại cho chị.
“Cho một chiếc cần câu thay vì một con cá” – Đó là triết lý từ thiện của chị. Chị bắt đầu xây dựng một hệ thống kinh doanh những sản phẩm cho mẹ và bé. Ở đó, những người mẹ được trao công việc, được học, học sẻ chia để có một tinh thần tích cực, vững vàng trang trải cuộc sống và từng bước đi lên. Không dừng lại, chị dùng chính những số tiền mà doanh nghiệp kiếm được để trao những phần quà cho những đứa trẻ, tạo điều kiện cho các con đến trường và mang những đứa trẻ mồ côi kết nối với những gia đình có mong muốn. Với chị, những đứa trẻ khi được lớn lên trong tình yêu của bố mẹ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Hơn 2 năm hoạt động, doanh nghiệp của chị đi từ con số 0 đến việc trở thành top 10 những thương hiệu về mẹ và bé được yêu thích nhất. Không giống như hai năm “đóng băng”, hai năm gần đây của chị, chị đã dành hết công suất và năng lượng cho đam mê của mình, cho sứ mệnh mà chị chọn cho mình.
Không còn những đêm thức trắng với hai hàng nước mắt dài, chỉ còn những đêm chị hăng say làm việc và đọc những tin nhắn yêu thương của hàng triệu bà mẹ trên cả nước gửi về cho chị. Cũng không còn là người phụ nữ trầm tư, ít nói, chị kết nối và trò chuyện với những bà mẹ, những đứa trẻ mỗi ngày. Hai năm không phải quá dài, thậm chí là quá nhanh để chị đạt được những thành tựu tuyệt vời như bây giờ. Chị cười chia sẻ: “Có lẽ ba chị đang phù hộ cho chị…”
Khi được hỏi điều gì chị đã học được trong những biến cố và đau đớn trong cuộc đời? Chị Hà có chia sẻ: Thực ra cho dù chúng ta có trải qua những giai đoạn tồi tệ thế nào, chúng ta vẫn phải thức dậy mỗi sáng, vẫn phải sống và tìm cách đối mặt với những thách thức trong đời. Rồi bạn sẽ nhận ra mức độ khó khăn của một vấn đề không nằm ở bản thân nó, mà là do cách bạn đón nhận và đối mặt với nó như thế nào. Đau khổ là một phần của quá trình trưởng thành. Điều tốt nhất bạn có thể làm là tiếp tục vững bước…
Sau tất cả, chị hiểu rõ sức khỏe của bản thân và gia đình quý giá biết nhường nào. Chị tự nhủ sẽ sống thật lành mạnh và hạnh phúc vì chị biết đó là mong muốn của ba chị. Gần đây, chị đã quyết định đăng ký gói Bảo hiểm tai nạn để bảo vệ sức khỏe cho cả gia đình, một gia đình lớn và một gia đình nhỏ của chị. Đó như một cách giúp chị an tâm sống và làm việc hơn mỗi ngày…